Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Con Đau!



Đến với các con chiều hôm qua ,khi vừa đến cổng các con chơi ngoài ngõ thấy chạy vội ra phụ xách đồ vào.Vừa làm các con vừa rôm rã chào hỏi và ngó quanh ,ngó quất xem má T đâu.Con bé Như :Má T .đâu má ..Bưởi?!,tên tôi hơi khó gọi và cũng khó nhớ nên lũ trẻ có đứa cũng gọi má T luôn.,nhỏ ơi vầy là mi thích nghen!

Định bụng là sẽ dẫn tụi nhỏ ra ngoài cũng nhân 1-6 luôn ,nhưng trời mấy hôm nay mưa liên tục mà tụi nhỏ lại không khỏe lắm,đi ra ngoài thì nhóm nhỏ mình không chu đáo hết.Tính tới tính lui ,phần nhỏ bệnh nên tôi đặt 35 phần cơm chiên dương châu và đùi gà chiên nước mắm (món này tụi nhỏ khoái )tôi nấu thêm nồi canh soup bỏ hộp và mua bánh ngọt.

Có khi việc đã là quen thuộc và cũng không thể làm điều gì chu đáo hơn với khả năng của hai đứa nên ngoài việc đến chơi ,trò chuyện chia sẽ tình cảm cùng các con. Những dự định khác có khi còn lệ thuộc vào mối liên đới của các con ở Trại nên cũng còn nhiều hạn chế. Trong bối cảnh vật giá leo thang như hiện tại cũng đã ảnh hưởng không ít thì nhiều đến với các con ,những bữa ăn thường nhật chắc chắn chỉ là no chứ không có chất lượng và nhất là mùa này trẻ lại đang ở trong mùa dịch bệnh "tay chân miệng" nên việc quan tâm đến bữa ăn của trẻ như thời gian qua nhóm đã làm tôi nghĩ là một việc cần thiết.

Nhóm nhỏ lần này đã được cách ly các con bệnh.Vì cũng hơi lu bu một tí nên tôi không thể điểm danh hết nhưng có cảm giác vắng đi một vài trẻ.Và việc đầu tiên là tôi tìm bé Minh .Xin được chia sẽ niềm vui đến cùng cô chú ,anh chị và các bạn là bé Minh đã lên cân.Hôm nay thằng bé nhìn tròn trĩnh hơn và có sức sống hơn lần gặp trước,con ăn rất ngon miệng ,con đã được khám và cũng như các bạn đã có thuốc uống đinh kỳ cho căn bệnh của con.Kỳ này con đã được xếp lên nhóm lớn với tuổi lên 7 của mình khác khi vào Trại con ốm quá nên ở nhóm nhỏ.Mong là con nào cũng mạnh khỏe , vậy mà bé Hải thì lại gầy đi, Hải chỉ ăn cháo ,nhìn con èo uột tội quá tôi không thể lưu ảnh lại...Huy Bảo lần này bị sốt phát ban,tôi dặn dò Huy Anh nhớ trông chừng em trai ,đây là người thân của con. Con dạ dạ nhưng không biết là với con tình cảm đó được con thể hiểu như thế nào và con sẽ thể hiện ra sao?Trong các con nhóm lớn tôi rất thương thằng bé ,thương vì con nhỏ quá , con già với cái dáng vẻ nhỏ xíu của mình ,con không được may mắn như em mình vì chứng bệnh đang hành hạ cơ thể nhỏ bé của mình,con ăn vẫn cứ nghẹn mà tội tụi nhỏ chúng gần nhau quá nên cũng hiểu nhau ,bé Như la lên:HA coi chừng ..ói!Cái cách mà các con nhìn nhau ,nheo mắt cười ,quan tâm đ ến nhau dễ thương dù thỉnh thoảng vẫn đánh nhau , vẫn cãi nhau om tõi.

Bữa ăn rộn ràng ,hôm nay các bảo mẫu và cả các má trên văn phòng cũng xuống chăm sóc các con ăn,con gái Minh cười tít cả mắt,bé Hiền hôm nay đã thay đổi nhiều ,con không ngồi cố định ngay vị trí cũ con thường ngồi nữa -đây là một việc mà các bảo mẫu ở đây bất ngờ.Tôi thơm trên mái tóc con bé ,khen con ngoan và cố gắng chơi vui cùng các chị và các em ,con bé cười mà các em la lên:A! Chị Hiền cười kìa!!!
Và cũng có điều buồn khi vắng Hoài Phương ,tôi đã không thấy con đâu cứ ngỡ là con đi chơi đâu đó nhưng đợi hoài không thấy.Hỏi thì được biết: con đã trốn trại!!!
Được biết trong buổi chiều đi học cách đây mấy hôm ,con đã gửi tập sách cho bạn rồi bỏ trốn,HP là thằng bé khá cao lớn mập mạp và đẹp trai,mới lần ăn KFC vừa rồi tôi trò chuyện khuyên con ráng học ,hỏi sau này con thích làm gì ,thằng bé bảo con làm tài xế taxi.Ở VN hiện đang có những tên chăn dắt dụ dỗ trẻ em chúng đưa đi bán lại cho những cơ sở lao động chân tay và vắt kiệt sức lao động của các em,tôi sợ HP rơi vào cảnh đó.Việc tìm kiếm là của Trại nhưng trong tâm tôi mong con không rơi vào trường hợp đó và mong là con quay trở lai.

Phúc , Thảo và vài con nữa đạt danh hiệu học sinh tiên tiên và giỏi,chuyển lời của Bạn -đại diên cho Nhóm _ là sẽ có phần thưởng cho các con học giỏi và chịu khó học .Có lẽ đây là điều bất ngờ ,khuyên con nào không đến trường thì học tại Trại ,cũng sẽ có quà, có vẻ đây là sự khích lệ khá hữu hiệu tôi đọc được vài ánh mắt ngạc nhiên và vui mừng của các con đang học ở Trại.

Buổi chiều bên các con cũng đã sâm sẩm tối ,tạm biệt các con tôi ra thanh toán tiền cho chị Hiếu_Chị quen trong dịp đưa các con ăn KFC tháng 4-Và điều cảm động chị đã dành cho các con khi hiểu việc làm của Nhóm ,chị cùng các nhân viên xin được góp một phần cùng lo cho các con. Chị cũng thường xuyên đi làm từ thiện ở các vùng xa xôi nghèo ngoài Bắc và các trẻ mồ côi ở Chùa ,thay mặt Nhóm tôi cảm ơn tấm chân tình của chị ,chị cười bảo:" việc gì làm được thì làm ,nhịn ăn ,nhịn mặc một chút là được mà ,mà chị thấy tụi nhỏ chị cũng thương.."Tôi xúc động và cảm thấy hạnh phúc hơn với việc làm cụ thể của Nhóm!

Thêm một lần hạnh phúc khi cùng quan tâm đến trẻ ,sự quan tâm không thể lơ là của cộng đồng.
Xin hãy cho các con được hạnh phúc dù là điều bình dị nhỏ nhặt nhất để con không ngơ ngẩn đời buồn!
(Thanh Bửu)

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2011

Bài Viết Tháng 5-2011


Khi vẫy tay tạm biệt các con , bỗng nghe gọi:Má! Má! bàn tay nhỏ các con ngồi gần cửa áp vào bàn tay lớn và tiếng :Yeh! thật lớn làm tôi và bạn thật xúc động. Xúc động vì cái tình cảm chính các con trao lại cho chúng tôi.Xúc động vì một buổi chiều hạnh phúc được nhân truyền cụ thể trong mỗi Người đã và đang được tiếp xúc với các con.
Xúc động như cái cách mà các con mừng reo , nhảy cỡn chạy vội về phòng "tuột" quần áo để thay đồ chuẩn bị đi ăn khi nghe nhóm sẽ đưa các con ra ngoài .
Xúc động khi lên thăm nhóm nhỏ trong một chiều mà nhóm các con đang bị thủy đậu. Thử hình dung con cháu chúng ta bị bệnh này , sẽ là sự nhõng nhẽo ,khó chịu vì bệnh của con và sự chăm sóc và lo lắng của gia đình..Các con ở đây ,không được cách ly nên nhóm hầu như là bị lây nhiễm .Nhìn tụi nhỏ ngứa ngáy mình chấm đầy vết thuốc ,phòng hôm nay không rộn ràng âm thanh "a..a..a.." như thường lệ.Mỗi đứa ngồi thu lu ,có đứa đang ăn dở chừng ,có con bảo mẫu đang ép ăn .Bé Trà hôm nay ngồi thẩn thờ ,chân tay con duỗi thẳng ra ,mắt ngấn nước đưa cánh tay chỉ cho tôi các vết lở của thủy đậu. ánh mắt con làm tôi xót ,ánh mắt của đứa con gái bé nhỏ như cái dấu hỏi chấm lững ..trong mắt tôi .Con thơ ngây trước mọi thương tổn...Con ngồi với tô cơm chiều mà những miếng thịt xé nhỏ bé như con ruồi ,chén canh cà chua trong vắt chỉ váng vài váng mỡ thịt xay ,chây tay là vết chấm thuốc xanh ..Con bệnh, con không bệnh cứ chung nhau một phòng vài bảo mẫu phải tập trung để có thể chăm cho các con.Bé Minh 7 tuổi mới về Trại ,con mồ côi nó ốm như không thể ốm hơn, vậy mà còn nghe là hôm nay đã đỡ nhiều hôm mới vào trại còn kinh khủng hơn. Lao xương và cả H., bất hạnh không còn lối này với con làm tôi thẩn thờ ,tôi như sụp đi khi phải cầm đôi tay chân con mà lưu ảnh lại , xin lỗi con khi phải làm điều này ...Được biết Trại đang cố gắng ưu tiên lo cho con mau hồi phục sức để điều trị bệnh cho con ,mong là con sẽ mạnh khỏe Minh nhé!

Tạm biệt nhóm nhỏ chúng tôi cùng hai bảo mẫu gọi taxi đưa các con ra nhà hàng KFC.Được ra ngoài tụi nhỏ như chim sổ lồng,lăng xăng lít xít chạy nhảy dặn dò một chặp ,xếp hàng điểm danh rồi mới OK! Nhóm chạy xe ra trước để đón các con , nhà hàng KFC nằm trong khuôn viên của Bến Tàu cánh ngầm nên cũng đông và nhộn nhịp .Bàn ăn đã được sắp sẳn ,tụi nhỏ vào ngồi có hoạt hình xem nên đứa nào cũng cười hết cỡ .Rôm rã và phấn khích là tâm trạng tụi nhỏ khi ăn ,lẽ ra các con có cái quyền hồn nhiên hơn thế nữa...Khi gọi thêm 5 phần cơm chiên dương châu của một nhà hàng cũng nằm trong hệ thống Bến Tàu,trò chuyện với chị chủ về các con ,đích thân chị cùng nhân viên mang cơm sang bên KFC và thăm hỏi các con.
Tụi nhỏ lễ phép chào hỏi chị rất vui và xin được góp phần cùng nhóm tặng khẩu phần ăn này cho các con.Xin được cám ơn chị và KFC cũng đã giảm giá 10% cho chúng tôi và tặng thẻ giảm giá trong năm.Thấu cảm để thấy sự chia sẽ cần thiết biết bao!

Vì đó là Con! Xin được mượn câu viết của Bạn để nói về điều này:

"... xem hình xong rồi cười quá trời, không biết hai bà má này mần ăn thế nào với cả tiều đoàn nhóc con này. Nội việc chở cả nhóm đến nhà hàng không dã là một kỳ công rồi, chưa nói đến việc order and lo cho tụi nhỏ ăn… Xem rồi lại nhớ đến bài viết “hạnh phúc là gì?” của Mái. Hạnh phúc của trẻ thơ đơn giản, trong sáng và tuyệt vời biết bao. Chỉ một bữa ăn ngon cũng đủ để các em quên hết quá khứ và tương lai. Các em sống với giây phút thực tại để cảm nghiệm hạnh phúc. Q cũng đoan chắc rằng trong giây phút đó, hai bạn cũng dạt dào hạnh phúc với các em. Hạnh phúc là căn bệnh truyền nhiễm tuyệt vời nhất mà thượng đế ban cho nhân loại. Phải vậy không các bạn?"

Hạnh phúc là căn bệnh truyền nhiễm tuyệt vời nhất mà thượng đế ban cho nhân loại.

Xin được mượn lời nhận xét của Bạn để thay mặt các con kính lời cám ơn đến với Quý vị Ân Nhân đã hổ trợ ,chia sẽ cho các con trong năm qua.Xin gửi lời chúc sức khỏe và hạnh phúc !
(Thanh Bửu)

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011

Lời Tri Ân


Cô chú và các anh chị rất thân mến.

Hôm nay, nhân dịp nhóm giúp trẻ mồ côi được tròn một tuổi, xin được phép thay mặt cho các cháu trong tại trẻ mồ côi Vũng Tàu kính gởi đến cô, chú và các anh chị lời cám ơn chân thành và vòng tay ôm thân mến từ các cháu.
Wow, thời gian trôi qua nhanh quá phải không? Mới ngày nào…..! chắc ai trong chúng ta cũng nghĩ vậy. Chắc các anh đã quên mất là đã nhịn hết bao nhiêu ly cà phê thơm phức, hoặc mấy chị có ai còn nhớ là mình đã nhịn mất bao nhiêu buổi ăn trưa? Ấy vậy mà các cháu vẫn nhớ. Các cháu cứ nhắc là mấy cô chú ở xa lắc, đâu có biết tụi con là ai đâu mà tháng nào cũng cho quà! hoặc cho quần áo mới! hoặc cho tụi con một bữa ăn ngon! Mỗi lần hai chị Bửu và Trà đến là các cháu vui mừng, hớn hở, xà vào lòng, méc chuyện này, kể chuyện kia….Kể vậy để cô, chú và quý anh chị thấy rằng các cháu dễ thương biết bao.
Xã hội nào cũng vậy, hễ có nhà cao tầng trọc trời thì chắc đâu đó có một khu ổ chuôt. Hễ có người giàu tiền xài không hết, thì đâu đó cũng có người nhặt từng hột cơm. Nói đến cái khổ, cái nghèo thì hầu như người Viêt Nam nào cũng không nhiều thì ít đã từng trải qua. Nhưng để so sánh với hình ảnh của các cháu mới 5-6 tuổi đầu mà đã không cha, không mẹ, lầm lũi một mình bước trong cuộc đời thì cái khổ, cái nghèo còn có là bao? Xin một lần nữa cám ơn đến cô, chú và các anh chị đã cho các cháu thấy bàn tay nhân ái để các cháu ít là còn có niềm vui và hy vọng trong cuộc sống trần gian này. Và điều đó đáng quý biết bao.
Kính mong cô chú và quý anh chị tiếp tục thương đến các cháu, tiếp tục công việc đem đến cho các cháu niềm vui và niềm tin trong cuộc sống. Sau một năm làm việc, chúng ta sẽ tiếp tục và không những thăm hỏi mà còn tìm cơ hội để khuyến khích các cháu trong việc học tập, hy vọng sau này các cháu sẽ cố một tương lai tốt hơn. Sẽ có chương trình giúp các cháu học giỏi hơn và sẽ được trình bày với cô chú và các anh chị trong thời gian tới.
Một lần nữa, xin gởi đến cô, chú, anh chị cùng gia đình lời tri ân chân thành. Nguyện xin Thiên Chúa là vua tình yêu tuôn đổ xuống cô chú, anh chị và gia đình muôn vàn hồng ân và ơn lành để quý anh chị tiếp tục là chứng nhân, là tin mừng của mọi người.

TQ