Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Bài viết Tháng 3




Tôi chạm vào cung bậc tình cảm bạn bè khi đến với tụi nhỏ ,những đứa trẻ đã dần quen thuộc với nhóm ,khi vắng bạn tụi nhỏ cứ liếng thoắng :Má T đâu ? ,Cô T đâu? Tình cảm chân chất trẻ con đọng lại không phải bởi những câu thăm hỏi mà đọng lại là sự thương nhớ của trẻ.

Bé Hoa hôm nay không ngủ trưa khi tôi vào bếp nhân viên chưa đến thế là con bé lăng xăng phụ và chạy mua thêm gia vị . Khi tất cả đã chuẩn bị xong ,Tôi lên phòng chơi với tụi nhỏ. Hôm nay các con được ăn kem trước ,ngồi nhìn các con liếng thoắng hí hửng với cây kem "đặc biệt" ,Má ơi ,kem này mắc lắm mà? Má ơi ,mở cho con ..kem này giống trong quãng cáo ti vi nè...Tụi nhỏ hồn nhiên ,vô tư ,một cây kem ngon thôi mà
ánh mắt và nụ cười liến thoắng ,mà rôm rả với nhau mà í ới :sao con gái có kẹp tóc ,có buộc tóc ..?

Con gái ở đây tôi để ý đứa nào tóc cũng dài cả (.Lần sau chắc là sẽ hỏi đứa nào thích cắt tóc không dẫn đi )Tụi nhỏ thích thú với món quà này ,mấy bé nhỏ cứ kẹp lên lại kéo xuống để dòm , các bé lớn thì mân mê vì dây buộc tóc có chùm trái cây dễ thương đủ màu, nhìn rất thương ,thương vì những điều đơn giản quá mà con trẻ lại háo hức đến như thế. Phát cho các bé lớn truyện sách Doremon, các bé nhỏ là truyện tranh ,nhóm nhỏ trên phòng là í a í ới ,tụi nhỏ kéo tay mình chỉ trỏ xem hình ,các bảo mẫu cùng ngồi chỉ đọc con nghe.Cùng ngồi chỉ dẫn cách tô màu và giải thích đôi câu hỏi ngây ngô , ngộ nghĩnh thú vị .
Ghé qua lớp học cũng chỉ ngồi xem các bé học , chỉ vài đứa thôi nhưng cũng khó khăn cho cô giáo vốn cũng là một tình nguyện viên.Qua trò chuyện ở đây có ba lớp học ,sáng dành cho các cháu vừa học vần vừa chơi như Mẫu Giáo lớp Lá vậy. Buổi chiều sau 2h giờ là ôn tập cho mấy bé lớp 2 đến lớp 4.Tụi nhỏ cũng ham vui ,cũng ngọ ngoạy ,cũng nói chuyện và cô giáo cũng...Nghiêm khắc nhắc nhở ,Và tụi nhỏ cũng chịu học dù cũng ham chơi hơn.

Hỏi han và tìm hiểu từng hoàn cảnh mỗi trẻ tôi nghe trong bi ai cuộc đời vẫn còn đó niềm tin .Đến để được nghe ,được thấy mỗi mảnh đời đang gắn ghép lại nơi đây là một niềm hạnh phúc cho trẻ.

Hoa và Hiền cả hai chị em đều nhiễm HIV ,Ba Mẹ đều đã mất ,hai chị em còn Ông Bà ngoại đã già và gia cảnh lại quá khó khăn.Tết Trại cho các cháu về với Ông Bà mà sự phân biệt của cộng đồng đã ấn sâu vào trí óc non nớt của bé. Hiền hay lẳng lặng và ít gần gũi với anh chị và các em .Con bé ốm còm nhom và gần như mắc bệnh Tự Kỷ.Tôi ngồi riêng với con bé gần nửa tiếng chỉ để ôm con vào lòng , chải tóc và cột tóc cho con,thủ thỉ vài câu và kêu các em nhỏ cùng ngồi nói chuyện với bé.Tôi biết không phải dễ để thay đổi nhưng tôi tin rằng rồi con sẽ cười ,nụ cười của tình cảm được sẽ chia.Ánh mắt con bé đau đáu cái nhìn cố thủ,nó chìa bàn tay nhỏ xíu cho tôi dẫn vào bếp cùng vào bữa ăn chiều.Hôm nay tôi chuẩn bị món bún măng gà và chả giò chiên. Tụi nhỏ ăn lúc nào nhìn cũng thấy ngon lành ,bé Hiền hôm nay được các bảo mẫu khen ăn nhanh và ngoan.Thường ngày con bé ngồi lẳng lặng nhưng hôm nay lại rất vui.Tôi tin rằng mình có thể làm con bé hòa đồng với tập thể hơn.Duy Anh lần này nổi u ,trên trán nhiều quá,thằng bé vẫn nhỏ nhất mà trông già nhất nhưng lại có duyên nhất và liến thoắng nhất .Duy Bảo em trai cùng cha khác mẹ may mắn không nhiễm H.nên trông cao lớn hơn anh hai nhiều. Hỏi thăm về nhóm trẻ trên cơ sở 2 ,nghe Nghĩa , Trang kể chuyện có hôm tập trung về đây trại cũng cuốn chả giò "em bốc ăn sống luôn cô.lại cô ơi "Nghĩa xin tháng sau cô cho ăn KFC hay gà chiên nước mắm nha cô? Tụi con khoái món đó.Cô có kho thịt nhớ kho cay cay nha cô. Tôi vui vì dẫu sao tụi nhỏ cũng đã bắt đầu quen và dạn dĩ với nhóm hơn ,biết thăm hỏi cụ thể hơn .Không có bạn nên lúc ăn không chạy lên nhóm nhỏ được .Trước khi tôi về tụi nhỏ khoanh tay cám ơn và gửi lời thăm Ông Bà ,các cô chú đã giúp cho tụi con.Tôi cũng cảm ơn các con vì đã rất ngoan và lễ phép .Hẹn là sẽ ghé đột xuất!

Còn đâu đó cảm giác trĩu lòng khi nhìn các con còn quá bé nhỏ .
Xin như là chút tình giữ lại gửi giữa Đời!

(Thanh Bửu)