Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

Mang Tết Cho con.



Thêm  một năm nữa 2 đứa đại diện Nhóm đi sắm đồ Tết cho gần 40 đứa con.Một buổi chiều cập rập rộn ràng trong cái se se lạnh và trong hơi thở khò khè khụt khịt của tụi nhỏ .Năm nào cũng vậy nhóm nhỏ thử đồ toàn tròng thử vào thôi nhìn tội tội vì lạnh quá không nỡ thay đồ tới thay đồ lui cho con ở cái nhóm  nhỏ và đặc biệt này .Các con ríu ra, ríu rít hớn hở để ngồi được như thế này mình đã phải đóng vai "Giám Thị"cho bạn làm phó nháy mà cũng chỉ một tí thôi là đã í..ới méc rồi ...hihi dành thử đồ trước í mà!!
Đi mua đồ hai đứa đã chuẩn bị hình chụp từng nhóm trước để nhắm chừng vậy nhưng cũng còn nhầm lẫn cỡ đồ các con .Nhóm này phải đi đổi lại 3 bộ ,thương ku Đức cứ liếng thoắng :Mẹ Mẹ mà đồ con lại ...hihi rộng mất .
Xong nhóm nhỏ thì đã tới giờ học võ của các con nhóm lớn.Hai đứa lĩnh kĩnh đồ xuống ngồi bẹp trong phòng và tranh thủ cho các con mặc thử . Đứa chạy ra chạy vô tròng chung vào đồ võ đang mặc hihi ..vừa dzui vừa thương. Tụi nhỏ cười nức cười nẻ ước gì :Hôm nay Thầy cho nghĩ !Nhóm lớn thì khá ổn chỉ mỗi bé Hiền là ..tuột luốt cái lưng quần hahaha.. .Thấy Huy Anh vào con mắt rơm rớm nghe nói bị Thầy la vừa nói lén Ai uýnh con trai kưng của tui ? ai dè nhìn ra thấy "Ông Thầy "dạy võ chấp tay sau lưng dạo dạo trước phòng giờ giải lao xem có gì mà các con hôm nay học nhấp nha nhấp nhỏm.
Chiếc áo mới ngày Tết tặng con là gửi cả hơi ấm yêu thương gia đình  ,gửi chút rộn ràng trẻ thơ ,gửi chút hồn nhiên chút tình san sẽ đầm ấm ngày Xuân về cho con.
Trong câu chuyện dẫn dắt giữa lúc chờ đợi các con học xong bé Thắng được nhắc lại .Tôi vẫn cứ tin rằng hè rồi con đã được người thân còn lại đón về và nuôi dưỡng .Cái niềm tin đó vẫn nguyên đó khi phần thưởng và bằng khen học sinh giỏi của con đã được trao hôm ấy không có con _Tôi và Bạn bàng hoàng với câu chuyện được nghe :Con đã thật đau đớn với căn bệnh khi tới giai đoạn cuối .Con thèm ăn đĩa bánh cuốn đúng kiểu Bắc mà ở Bệnh viện đó o có khi cô bảo mẫu theo nuôi chỉ mua được hộp bánh ướt thôi.Con đã không thể nằm được vào những ngày ấy con chỉ ngồi dốc trên tay người chăm sóc .Con đã ra đi thật đau đớn và lý do mà tôi không biết cũng như các con là để cho những đứa trẻ cùng phòng tin rằng con đã về nhà cho các con không sợ và không sốc buồn và không lo lắng .QH  có nhớ thằng bé mập trắng trẻo dễ thương mà mình đã đưa hình khi con nằm thiêm thiếp bệnh với triệu chứng như quai bị?
Những ngày cuối năm như thế này thời tiết trở mùa nhìn tụi nhỏ thương thương lắm !
Thay mặt các con mình cám ơn rất nhiều rất nhiều thịnh tình của Nhóm luôn đồng hành và san sẽ với các con .Thân chúc sức khỏe và bình an!