Thứ Năm, 22 tháng 12, 2011

Tháng 12 có Noel với Con


Con không biết lắm về Ngày Giáng Sinh , nhưng có biết là có ngày Noel , là có Ông Già Noel đi phát quà cho trẻ con như trong phim con xem .Con không biết là ngày ấy con trẻ thường được Ba Mẹ ,người thân đưa đi chơi ,đi ngắm chụp hình đi ngắm phố phường xinh đẹp rực sắc màu.Và nho nhỏ ,nho nhỏ thôi tôi làm cầu nối yêu thương của Nhóm mang đến niềm vui hiện hữu trong mắt con.

Tôi chuẩn bị quà cho các con vào hôm qua ,tôi mua những món đồ chơi và lắp ráp cho các con chơi chung .Quà cho nhóm con gái lớn và nhóm con trai lớn.Một ít tập sách bút vẽ cho các con nhóm nhỏ tô màu và các bộ chữ số lắp ráp cho các con học.Tụi nhỏ reo hò phấn khích và chia nhóm với nhau chơi liền .

Mua lố khăn tắm cho các con lớn khi thấy tụi nhỏ bị lang ben nhiều quá ,hỏi ra mới hay các con xài khăn chung ,giải thích cho các con hiểu về ý thức vệ sinh mong là các con sẽ ghi nhớ .Một ít đồ con gái cho bé Hoa và Trang nhỏ Trang mắc cở nhờ Hoa cất dùm trông rất dễ thương.
Nấu riêng cháo cho Hải và vài con nhỏ kèm phần gà KFC cho nhóm nhỏ. Nhóm lớn được đi ra ngoài đứa nào cũng líu lo mà phải công nhận mấy nhóc con trai nó nghịch quá.Hôm nay chỉ có 1 bảo mẫu và tôi đi xe làm 2 chuyến ,còn các con đi học về trễ sẽ ra sau.

Một chút yêu thương Nhóm dành cho các con .Chúc tất cả thành viên Nhóm và Gia đình cùng các con Giáng sinh yêu thương -Giáng Sinh hạnh phúc!
(Thanh Bửu)

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

Tháng 12 với các con



Con bé quấn quít với tôi ,nó sà vào lòng với bước chân lúp xúp,mắt con bé tròn xoe . 7 đứa trẻ chưa tròn tuổi ..các con thích được bồng ,thích được ẳm, thích được cùng trò chuyện theo ngôn ngữ của các con. Chỉ ngồi chơi thế , ê a thế , bế con thế mà lần nào cũng vậy cảm giác mân vào bàn tay nhỏ mềm chưa cầm nắm chặt kia là chút xúc cảm khó tả .. ..Thôi thì không gì nhiều ,thôi thì chút tình thương thèm hơi ấm con trẻ , thôi thì tìm cảm xúc của người Mẹ khi bế con vậy và cũng để ..cũng để tấm lưng bé nhỏ ,đôi tay bé nhỏ ,đôi chân bé nhỏ thêm hơi ấm hơn chút trong tiết mùa se se Tết.

Trước giờ ăn này ,tôi và các con đã bi bô cười ngặt nghẽo .Chiều nay có màn ca hát với các con ,không ngờ các con nhỏ lại biết khá nhiều bài hát trẻ con mà tôi lại "tủ" từ meo meo meo rửa mặt cho mèo , cháu lên ba..,to tò te ... Cứ liên khúc và cũng bất ngờ khi các con bắt giọng cả : Ba thương con...tôi ngẩn ngơ .nghe cay cay ...cùng vỗ tay và ca hát các con và tôi đã có một buổi chiều rộn rã cười tít cả mắt . Nghe trong giọng ngọng nghịu con tuổi thơ trong ngần.Mãi vui quá quên cả chụp hình lúc các con hát ..tiếc tiếc dù hình ..mờ quá.
Hôm nay tôi được gặp người thân của Huy Anh và Huy Bảo.Nội của hai con từ QNam vào thăm. Tôi thấy tội HA ,thằng bé hiểu sâu sắc về nó hơn cả cái tuổi của nó . Con vẫn đăm chiêu như thế này khi ngồi cùng em và bà.Tôi không ngồi lâu trò chuyện vì hiểu rằng và sợ rằng mình sẽ khóc khi nhìn bà cháu chia tay ..thằng bé có bữa cơm chiều không vui như thường lệ .
Hôm nay nấu soup và món cánh gà chiên nước mắm, tụi nhỏ thích lắm .Ăn xong uống CoCa ,Pepsi các con cười bảo má ơi giống KFC quá ..mà thiếu khoai tây chiên..
Chạy lòng vòng khi xuống thì nhóm lớn đã ăn được một chặp, chiều nay bé Hiền rất vui ,con bé cười suốt ,Quỳnh Như Hoa Trang cũng vậy.. Duy có một điều bé Thúy con bé không được ổn về tinh thần. Con buồn buồn suốt và ngồi khóc khi ăn ngon lành được biết con bỗng dưng như mắc bệnh tự kỷ .Thúy có cả 2 đứa em cùng ở đây ,các lần trước gặp tôi vẫn thấy con bé vui vẻ. Tôi gợi ý trò chuyện, đút cơm con vẫn không ăn, bảo mẫu cũng chịu thua ,Q.Như và bé Bình thì cứ năn nĩ sợ chị Thúy tối đói.Sẽ dành thời gian nói chuyện với con như đã làm với bé Hiền.Hiền hôm nay vui lắm nhìn con bé rất dễ thương.
Các con cuối bữa ăn đều nói lời cám ơn và kính lời thăm Ông Bà và các cô chú đã thường xuyên quan tâm đến các con.

Tôi cũng xin lỗi các thành viên trong Nhóm vì đã không đến với các con trong tháng 11 vừa qua Và cũng chân thành cám ơn sự hỗ trợ thường xuyên của Quý Vị dành cho các con ở đây.Xin gửi lời chúc sức khỏe và an khang đến toàn thể Gia Đình của Nhóm !
(Thanh Bửu)

Thứ Tư, 9 tháng 11, 2011

Tháng 10 Với Các Con.



Sẽ là thừa thãi khi cứ nói mãi đến cảm xúc trong lòng ,nhưng đó là điều đã chạm nhiều lần đến trái tim.Tất cả sẽ vẫn không hề cũ ,không hề làm ta vì quá quen thuộc mà chai sạn đi .

Và đó là điều mà tôi thấy mình ít ra cũng như đã gieo vào trong con chút cảm nhận tình người.
Con nhận ra tôi trong ánh mắt đục vô hồn hướng về trong tiếng reo mừng nhảy tíu tít của Mai ,của Nhàn và tiếng chân của Nhi ,để âm thanh ư ..ư nho nhỏ bật ra từ con.Như có luồng điện tôi giật mình chững lại ,lắng nghe và nhìn con...cứ nhìn như thế tay con đang vin sổ rồi loạng choạng té thụp xuống ,ánh mắt ấy hướng về nơi ..tôi đứng. Hải bé nhỏ của nhóm đón tôi như thế ấy ,vẫn bộ đồ thun quen thuộc hôm 14-10 nhưng sự thể hiện lại khác nhau. Cám ơn con đã cho tôi giậy phút đón xúc động thay cho bao người của Nhóm và cho cả Bạn của tôi. Tôi khẽ khàng lặng lẽ ngồi bên con nhẹ nắm bàn tay bé nhỏ thay lời cám ơn !

Trẻ vẫn đang trong tình trạng của dịch TAY CHÂN MIỆNG, ,nhóm lớn và nhóm nhỏ hết 7 đứa bị cách ly.Nhóm trẻ bại não thì đã bắt đầu sốt hết rồi. Thêm một chứng bệnh cứ đèo đãy lên cơ thể yếu đuối của các con từ nhiều tháng qua cứ hết đứa này đến đứa khác.Mong là các con sẽ mau chóng khỏe lại ,vì cứ bị gò bó trong căn phòng nhỏ trong cái tuổi ăn ,tuổi chạy nhảy này thì thật là bức bối.

Thuốc sát khuẩn nồng nặc khắp nơi , tôi lần lượt đến với từng nhóm .
Nhóm trẻ khỏe kỳ này Nghĩa , Hoa khoe những con điểm 9 ,điểm 10 của kỳ kiểm tra giữa học kỳ.Ánh mắt long lanh ,vui hơn rất nhiều trong con khi tiến bộ trong học tập .
Đây là Minh ,con được gửi học ở Trường khuyết tật câm điếc ở Bà Rịa,cuối tuần rồi 14 -10 mới về Trại và khoe với tôi Sổ Liên lạc.Tôi áy náy khi o biết 1 ngôn ngữ cử chỉ nào để nói với con ,chỉ biết đàm bút cùng con.Vậy mà bọn trẻ thì "thông dịch viên" ...dễ ẹt
Chơi vui cùng các con , kỳ này tôi nấu lagu ăn bánh mì cho nhóm lớn, nấu soup nuôi cho nhóm nhỏ ,nhìn các con vui. Thầm nhủ rằng những chia sẽ của Nhóm luôn mang đến cho trẻ niềm hạnh phúc mà lẽ ra con được có một cách bình thường nhất!

(Thanh Bửu)

Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

Tháng 9 với các con



Tháng này do cái chân nhiễm trùng nên trễ hẹn với các con .Buổi chiều 4/10 mới đưa các con ra Mũi Đá ăn. Trời những ngày mưa ảnh hưởng lũ bảo khắp nơi cũng ảnh hưởng sức khỏe đến các con khá nhiều. Với vốn sức khỏe đã ọp ẹp của các con cộng với việc tất cả các con chỉ quây quần với nhau trong khuôn viên nhỏ hẹp nên việc lây nhiễm bệnh thông thường là điều không thể tránh khỏi ,điều đó khiến kỳ này có 1 số con nhóm lớn không thể ra ngoài.Chỉ có 17 con có mặt, ghé đón chở Nghĩa và bé Hiền còn các con đi xe ra sau . Tụi nhỏ có 1 quy định dễ thương là mỗi lần đi ra ngoài má sẽ chở lần lượt hai đứa ..mới. Bé Hiền hôm nay bết tóc và mặt thêm cả áo khoác lanh ra ngoài, trông con bé cứ như một cô công chúa nhỏ yếu ớt xanh xao .Nhóm con gái hôm nay thủ thỉ việc ngồi tết tóc cho nhau ,sửa soạn cho đẹp để đi ra ngoài Các anh chị ở nhà hàng đã quây quần xung quanh các con ,ai cũng khen các con ngoan và dễ thương. Các anh chị cứ hỏi tôi về các cháu , các con có dịp được tiếp xúc nhiều hơn với mọi người.Tôi đặt món soup hải sản và cơm chiên dương châu cho các con,.Tội tụi nhỏ bưng chén soup nóng mà không biết đó là món gì,món cơm có con ăn hơn phần có con ăn không hết , gói đem về cùng các phần cho các bạn ở Trại.Tôi mua nước đóng chai mang theo và cả bánh của cô Nguyệt về thăm cho các con. Ăn xong dẫn các con ra ngắm biển hít thở không khí thoáng đãng, cũng hơi lo lo tụi nhỏ cứ chạy nhảy sát thanh chắn nhìn các con la hét chạy nhảy giữa khoảng rộng của bến tàu giống như những con chim được sổ lồng. Điều đặc biệt hôm nay là Nghĩa - cậu bé đeo đôi mắt kiếng không phải vì cận mà là vì mắt lúc nào cũng bị chảy nước và xốn- đại diện các bạn nói lời cám ơn ,thằng bé mắc cỡ cứ ấm a, ấm ứ. Niềm vui nho nhỏ các con đón nhận bằng tất cả vui sướng , bằng cả sự thấu hiểu cuộc sống của mình để những câu chuyện hôm nay các con đã biết thăm hỏi thường xuyên đến quý vị mạnh thường quân của mình .

Thương con thương nhiều hơn nữa trong một góc lặng của mình.
Thêm 1 ngày vui ,thêm 1 nghĩa cữ thiết thực để niềm vui nối dài.
Xin được cám ơn những tấm lòng đã chung tay lo lắng cho các con!
(Thanh Bửu)

Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

Tháng 8 với con




Sáng nay thứ 7 cùng chơi và đưa tụi nhỏ đi ăn KFC.
Đứa nào cũng vui hớn hở tranh giành được má chở.Có con mặt bí xị phân bua sao má không chở thêm đứa nữa mà chở có chị Trang và Huy Anh..Được đi taxi mà không thích cứ đòi đi với má làm má cứ bối rối theo các con .
Đang giao mùa bọn trẻ "sụt sit "khá nhiều ,cứ mỗi lần gặp tôi lại đảo mắt điểm danh.Có con cũng lớn nhưng cũng có con cứ thấy vẫn thế ,có con cứ nhỏ lại hơn như Huy Anh.Quỳnh Như với hàm răng không mọc lên lại nổi dù đã 6 tuổi vẫn liến thoắng thăm hỏi má T ,,Bé Huyền cũng vậy ,cả Hiền con bé ít nói nhất mà cũng nhao nhao đòi nói phone với má T.Con trai Thắng nổi một mụt chấm nơi mũi ,con cũng mang vẻ uể oải vì bệnh.
Ngồi với mỗi con một chút để nghe con bí bô thăm hỏi , để nghe trong những câu chuyện trẻ con nơi mái ấm tình thương trong veo tiếng cười.Con đi học thì kể má nghe về ngày vào lớp gặp bạn ,gặp Cô.Con ở nhà kể cho má nghe chuyện bạn Minh nói bậy , con thì méc bạn hay đánh con... Mỗi lần gặp cảm xúc về các con luôn giống nhau ,có khi viết hoài cùng một cảm xúc,cùng ngần ấy ngôn từ để thể hiện tôi ngại sự nhàm chán ..Nhưng tự trong sâu thẩm lòng mình các con luôn hiện diện trong tôi mỗi ngày.Tôi cảm nhận ,tri ân sự chia sẽ này của Cô chú ,anh chị và của các bạn như dành cho chính tôi thì đúng hơn.
Sự giao cảm của chúng ta với các con là có thật.
Tôi thấy niềm vui an lành khi chơi cùng trẻ,có khi chỉ là ngồi ngắm các con chạy nhảy vui đùa trong khuôn viên bó hẹp, có khi chỉ là nhìn các con tranh luận với nhau về điều gì đó , có khi là một hành động dễ thương nào đó trên phim hoạt hình mà các con xem được "biễu diễn " lại để rồi tiếng cười giòn tan ,sặc sụa lèm nhèm phún cả thức ăn ..Tất cả trôi đi cảm giác ,trôi đi ánh nhìn về con nhỏ bé nhưng lớn quá nỗi buồn ,trôi đi trắc ẩn không hy vọng .Tiếp nhận ân tình này để cho trẻ niềm vui hiện hữu.
Thưa quý cô chú cùng các anh chị , mỗi lần ghé thăm các con cứ có cảm giác mình như mẹ đi chợ xa về .Các con mừng rỡ ,ôm tíu tít .Đứa quấn chân, đứa ôm phía trước ,đứa ôm phía sau và miệng thì liếng thoắng .Tôi có niềm vui này ,hạnh phúc này cũng nhờ ân duyên của quý vị chia sẽ.Xin được thay mặt các con cùng cám ơn đến quý vị _những con người bình thường chỉ mong mang tấm lòng che chở san sẽ cho các con!

(Thanh Bửu)

Tháng 7 với con




Buổi chiều mưa, buổi chiều Trời trở gió.
Có cơn bão đang ngấp nghé chực vào.
Con quây quần ngồi chơi trong căn phòng kín cửa,
Đứa lớn ,đứa bé nằm ngồi chụm húm với nhau.
Và khi tiếng reo vang :Má tới!
Tiếng bàn chân loắng quắng chạy ,
Có cả bàn chân vặn vẹo ..ngã nghiêng đi.

Con gửi cho tôi ánh mắt cười.
Bàn tay níu nắm rất yêu vui.
Con gửi cho tôi lời con trẻ.
Mở đời rất đẹp nét thơ ngây....
Nhiều đôi môi ngây ngô,
Nhiều đôi môi tíu tít,
Nhiều cánh tay ôm níu...
Má thêm lần ngẩn ngơ!!!
Má ước tay má dài..
Má ước tay má rộng...
Ôm thế bao nhiêu người...
Ở xa thương con lắm!
Luôn gửi con yêu thương,
Mong con luôn mạnh khỏe,
Mong con cứ hồn nhiên,
Bên trang đời chưa mở.



Chiều nay mưa .Chiều nay Trời trở gió .
Bữa cơm chiều không làm chạnh lòng con trong tiết thời mưa bão.
Bữa cơm chiều khác lệ.
Các con cười vỡ òa tay vỗ,
tay khoanh chào mời , miệng ríu rít cám ơn.
Hạnh phúc với con là nụ cười hồn nhiên hiện tại
Bỏ mặc sang bên cuộc đời mang ẩn số ,
Bỏ mặc cơn đau có thể bất chợt về.
Thêm một ngày con sống vui cùng bạn.
Thêm một ngày con tiếp nhận yêu thương.
Và thêm một lần tôi thấy tim mình rộn rã.
Việc đời thường xin cóp nhặt góp một tay.
(Thanh Bửu)

Điều giản dị




Chiều qua tôi cùng Ng. đến với các con. Cô Ng. muốn làm một điều gì đó dành cho các con và cần phải tham khảo với Trại.Để Trại giới thiệu với NG. ,tôi lăng xăng chơi vui cùng bọn trẻ.
Chưa kịp chuẩn bị bếp ăn tháng này cho con , tôi chỉ mang quà của Nhóm sang để tặng các bé học giỏi niên học rồi.
Tôi đã rất rất vui mỗi khi được ngắm nét vô tư ,hồn nhiên của các con.
Tôi đã rất hạnh phúc , niềm hạnh phúc mà ước gì có các anh chị và bạn bè trong nhóm cùng chia sẽ.
Có lẽ có nhiều điều giản dị bất chợt ,tôi gặp trong ánh mắt con gửi ,trong cái ôm choàng con ôm đứa trước ,đứa sau.
Trong câu tíu tít như bầy chim sẽ giữa trưa.Trong câu thăm hỏi cho Má T ,cô Bưởi .má Bưởi ơi nói má T tụi con mong má T. mau bớt bệnh ,sao má T. bệnh lâu vậy? ...
Tôi nhìn yêu thương ở điều giản dị con dành cho chúng tôi.Hạnh phúc phải không nhỏ? Phải không bạn của tôi?
Nhìn sẽ thương và rất đỗi thương nét vô tư ,hồn nhiên con trẻ!Tôi gặp điều đó của con trong những điều quá đỗi bình thường để trang đời bất hạnh được vất sang bên.

Sẽ rất thương để thấy trong ánh mắt của các con chưa được nhận món quà hiếu học. Các con quây kín lấy tôi này cùng phụ má trao quà.Có lẽ sự khích lệ này là món quà tinh thần quý giá đối với các con .Con nhận bằng khen trên gói quà bằng ánh mắt hãnh diện,nụ cười hiện diện trên môi .Chiếc cặp táp thôi mà chạy vội về phòng mở quà reo to vì món quà con thích.Đứa nọ phụ đứa kia để đeo chiếc cặp quai trên lưng rồi đi khệnh khạng trông đáng yêu vô cùng.Có bé Minh ,con không nghe ,không nói được con chỉ thể hiện trên ánh mắt và trong cái ôm dành cho tôi. Giá mà có T. hình ảnh này mà lưu lại chắc là sẽ khóc mỗi khi xem lại thôi. Thấy ấm áp cho chính mình nhiều hơn là cho các con thì phải?!

Và khi lên phòng nhóm nhỏ ,trẻ khuyết tật và sơ sinh ,tôi đã bần thần với bữa cơm chiều .Nó như vết cứa đã chạnh lòng lại thêm chạnh lòng hơn. Biết làm sao hơn khi không thể làm nhiều hơn như thế nữa trong khả năng và điều kiện giới hạn...

(Thanh Bửu)

Vì đó là con



Tôi lặng ngồi ngắm con đang ngủ ,Nét ngủ hiền hòa,con có mộng thấy gì không? Hải đã qua tuổi lên 10 chỉ những khi như thế này con mới không đau... Rồi con sẽ như thế nào với ngày mai.Con không thể đứng ,không thể ngồi mà không nghiêng ngã. Bao giờ có phép nhiệm mầu nào đó để con cũng có thể cảm nhận cuộc sống??? Bao giờ con có thể ...Thằng bé cứ thế dù không là đời sống thực vật. Con biết khóc hét la vì đau vì bệnh nhưng con không biết nói con khát ,con đói.Khi ngồi đây để nhìn các con nhỏ đang bi bô xung quanh ,trong từng nét thể hiện quen thuộc của các con cảm xúc là điều luôn nức nghẹn trái tim của bất cứ một ai không riêng gì tôi.Nét hân hoan thơ trẻ của các con khi nhận ra người quen,hãy ôm con vào lòng ,hãy xoa đầu con ,nắm tay con đi bạn sẽ được truyền lại hơi ấm mà sự khát khao yêu thương con truyền sang sẽ lay động trong từng tâm khảm của chúng ta .
Và những câu chuyện tâm tình gợi mở tôi nhìn thấy cuộc đời của con.

Dự đinh là sẽ đưa các con đi chơi nơi có các trò chơi ,nhưng vì lý do sức khỏe ,tôi chỉ có thể thêm 1 lần đưa các con ra nơi quen thuộc KFC!
Mà không hiểu sao trẻ con hầu hết đều thích món này. Tôi đưa 3 đứa cháu cùng đi để các con cùng chơi và cảm nhận cuộc sống của những bạn bè trang lứa với mình.Được ra ngoài dù không gian cũng khá bó hẹp chiều thứ 7 khách khá đông.Vẫn là những ánh mắt hân hoan ngập tràn sự phấn khích ,vẫn là những nụ cười giòn tan vô tư của tuổi thơ. Tất cả cũng làm tôi vui lây, vui và vui vì cái mối liên hệ này bỗng đã thường xuyên hiện diện trong tâm thường ngày khi liên tưởng điều thường nhật trong cuộc sống. Bỗng nhớ những ngày đầu cũng những ngày như thế này đây-Àh ,mà đúng 1 năm đấy, những điều mà bạn tâm sự ,mà bạn ấp ủ tỏ bày , mà sự phân tích gạt tất cả điều tiếng ,tất cả những suy nghĩ thị phi để có thể dành tất cả những điều gì tốt đẹp nhất dành cho con.Một năm qua tôi thấm nhiều hơn suy nghĩ và cách làm này ,dẫu có những ấp ủ về tinh thần về dạy dỗ cho các con còn chưa thực hiện được.

Cuộc sống này còn nhiều nỗi đau lắm, điều gì làm ta rưng rức trái tim trước con.???Bao nhiêu trẻ lớn lên bằng sự bất nhẫn ở 1 góc độ nào đó như thế này?!
Thấy ấm áp và hạnh phúc hơn điều bé nhỏ mà vợ chồng bạn và những người quen đã ấp ủ và nuôi dưỡng dành cho con.Vậy là ta có thêm một lần làm chiếc cầu nối yêu thương.

(Thanh Bửu)

Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

Con Đau!



Đến với các con chiều hôm qua ,khi vừa đến cổng các con chơi ngoài ngõ thấy chạy vội ra phụ xách đồ vào.Vừa làm các con vừa rôm rã chào hỏi và ngó quanh ,ngó quất xem má T đâu.Con bé Như :Má T .đâu má ..Bưởi?!,tên tôi hơi khó gọi và cũng khó nhớ nên lũ trẻ có đứa cũng gọi má T luôn.,nhỏ ơi vầy là mi thích nghen!

Định bụng là sẽ dẫn tụi nhỏ ra ngoài cũng nhân 1-6 luôn ,nhưng trời mấy hôm nay mưa liên tục mà tụi nhỏ lại không khỏe lắm,đi ra ngoài thì nhóm nhỏ mình không chu đáo hết.Tính tới tính lui ,phần nhỏ bệnh nên tôi đặt 35 phần cơm chiên dương châu và đùi gà chiên nước mắm (món này tụi nhỏ khoái )tôi nấu thêm nồi canh soup bỏ hộp và mua bánh ngọt.

Có khi việc đã là quen thuộc và cũng không thể làm điều gì chu đáo hơn với khả năng của hai đứa nên ngoài việc đến chơi ,trò chuyện chia sẽ tình cảm cùng các con. Những dự định khác có khi còn lệ thuộc vào mối liên đới của các con ở Trại nên cũng còn nhiều hạn chế. Trong bối cảnh vật giá leo thang như hiện tại cũng đã ảnh hưởng không ít thì nhiều đến với các con ,những bữa ăn thường nhật chắc chắn chỉ là no chứ không có chất lượng và nhất là mùa này trẻ lại đang ở trong mùa dịch bệnh "tay chân miệng" nên việc quan tâm đến bữa ăn của trẻ như thời gian qua nhóm đã làm tôi nghĩ là một việc cần thiết.

Nhóm nhỏ lần này đã được cách ly các con bệnh.Vì cũng hơi lu bu một tí nên tôi không thể điểm danh hết nhưng có cảm giác vắng đi một vài trẻ.Và việc đầu tiên là tôi tìm bé Minh .Xin được chia sẽ niềm vui đến cùng cô chú ,anh chị và các bạn là bé Minh đã lên cân.Hôm nay thằng bé nhìn tròn trĩnh hơn và có sức sống hơn lần gặp trước,con ăn rất ngon miệng ,con đã được khám và cũng như các bạn đã có thuốc uống đinh kỳ cho căn bệnh của con.Kỳ này con đã được xếp lên nhóm lớn với tuổi lên 7 của mình khác khi vào Trại con ốm quá nên ở nhóm nhỏ.Mong là con nào cũng mạnh khỏe , vậy mà bé Hải thì lại gầy đi, Hải chỉ ăn cháo ,nhìn con èo uột tội quá tôi không thể lưu ảnh lại...Huy Bảo lần này bị sốt phát ban,tôi dặn dò Huy Anh nhớ trông chừng em trai ,đây là người thân của con. Con dạ dạ nhưng không biết là với con tình cảm đó được con thể hiểu như thế nào và con sẽ thể hiện ra sao?Trong các con nhóm lớn tôi rất thương thằng bé ,thương vì con nhỏ quá , con già với cái dáng vẻ nhỏ xíu của mình ,con không được may mắn như em mình vì chứng bệnh đang hành hạ cơ thể nhỏ bé của mình,con ăn vẫn cứ nghẹn mà tội tụi nhỏ chúng gần nhau quá nên cũng hiểu nhau ,bé Như la lên:HA coi chừng ..ói!Cái cách mà các con nhìn nhau ,nheo mắt cười ,quan tâm đ ến nhau dễ thương dù thỉnh thoảng vẫn đánh nhau , vẫn cãi nhau om tõi.

Bữa ăn rộn ràng ,hôm nay các bảo mẫu và cả các má trên văn phòng cũng xuống chăm sóc các con ăn,con gái Minh cười tít cả mắt,bé Hiền hôm nay đã thay đổi nhiều ,con không ngồi cố định ngay vị trí cũ con thường ngồi nữa -đây là một việc mà các bảo mẫu ở đây bất ngờ.Tôi thơm trên mái tóc con bé ,khen con ngoan và cố gắng chơi vui cùng các chị và các em ,con bé cười mà các em la lên:A! Chị Hiền cười kìa!!!
Và cũng có điều buồn khi vắng Hoài Phương ,tôi đã không thấy con đâu cứ ngỡ là con đi chơi đâu đó nhưng đợi hoài không thấy.Hỏi thì được biết: con đã trốn trại!!!
Được biết trong buổi chiều đi học cách đây mấy hôm ,con đã gửi tập sách cho bạn rồi bỏ trốn,HP là thằng bé khá cao lớn mập mạp và đẹp trai,mới lần ăn KFC vừa rồi tôi trò chuyện khuyên con ráng học ,hỏi sau này con thích làm gì ,thằng bé bảo con làm tài xế taxi.Ở VN hiện đang có những tên chăn dắt dụ dỗ trẻ em chúng đưa đi bán lại cho những cơ sở lao động chân tay và vắt kiệt sức lao động của các em,tôi sợ HP rơi vào cảnh đó.Việc tìm kiếm là của Trại nhưng trong tâm tôi mong con không rơi vào trường hợp đó và mong là con quay trở lai.

Phúc , Thảo và vài con nữa đạt danh hiệu học sinh tiên tiên và giỏi,chuyển lời của Bạn -đại diên cho Nhóm _ là sẽ có phần thưởng cho các con học giỏi và chịu khó học .Có lẽ đây là điều bất ngờ ,khuyên con nào không đến trường thì học tại Trại ,cũng sẽ có quà, có vẻ đây là sự khích lệ khá hữu hiệu tôi đọc được vài ánh mắt ngạc nhiên và vui mừng của các con đang học ở Trại.

Buổi chiều bên các con cũng đã sâm sẩm tối ,tạm biệt các con tôi ra thanh toán tiền cho chị Hiếu_Chị quen trong dịp đưa các con ăn KFC tháng 4-Và điều cảm động chị đã dành cho các con khi hiểu việc làm của Nhóm ,chị cùng các nhân viên xin được góp một phần cùng lo cho các con. Chị cũng thường xuyên đi làm từ thiện ở các vùng xa xôi nghèo ngoài Bắc và các trẻ mồ côi ở Chùa ,thay mặt Nhóm tôi cảm ơn tấm chân tình của chị ,chị cười bảo:" việc gì làm được thì làm ,nhịn ăn ,nhịn mặc một chút là được mà ,mà chị thấy tụi nhỏ chị cũng thương.."Tôi xúc động và cảm thấy hạnh phúc hơn với việc làm cụ thể của Nhóm!

Thêm một lần hạnh phúc khi cùng quan tâm đến trẻ ,sự quan tâm không thể lơ là của cộng đồng.
Xin hãy cho các con được hạnh phúc dù là điều bình dị nhỏ nhặt nhất để con không ngơ ngẩn đời buồn!
(Thanh Bửu)

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2011

Bài Viết Tháng 5-2011


Khi vẫy tay tạm biệt các con , bỗng nghe gọi:Má! Má! bàn tay nhỏ các con ngồi gần cửa áp vào bàn tay lớn và tiếng :Yeh! thật lớn làm tôi và bạn thật xúc động. Xúc động vì cái tình cảm chính các con trao lại cho chúng tôi.Xúc động vì một buổi chiều hạnh phúc được nhân truyền cụ thể trong mỗi Người đã và đang được tiếp xúc với các con.
Xúc động như cái cách mà các con mừng reo , nhảy cỡn chạy vội về phòng "tuột" quần áo để thay đồ chuẩn bị đi ăn khi nghe nhóm sẽ đưa các con ra ngoài .
Xúc động khi lên thăm nhóm nhỏ trong một chiều mà nhóm các con đang bị thủy đậu. Thử hình dung con cháu chúng ta bị bệnh này , sẽ là sự nhõng nhẽo ,khó chịu vì bệnh của con và sự chăm sóc và lo lắng của gia đình..Các con ở đây ,không được cách ly nên nhóm hầu như là bị lây nhiễm .Nhìn tụi nhỏ ngứa ngáy mình chấm đầy vết thuốc ,phòng hôm nay không rộn ràng âm thanh "a..a..a.." như thường lệ.Mỗi đứa ngồi thu lu ,có đứa đang ăn dở chừng ,có con bảo mẫu đang ép ăn .Bé Trà hôm nay ngồi thẩn thờ ,chân tay con duỗi thẳng ra ,mắt ngấn nước đưa cánh tay chỉ cho tôi các vết lở của thủy đậu. ánh mắt con làm tôi xót ,ánh mắt của đứa con gái bé nhỏ như cái dấu hỏi chấm lững ..trong mắt tôi .Con thơ ngây trước mọi thương tổn...Con ngồi với tô cơm chiều mà những miếng thịt xé nhỏ bé như con ruồi ,chén canh cà chua trong vắt chỉ váng vài váng mỡ thịt xay ,chây tay là vết chấm thuốc xanh ..Con bệnh, con không bệnh cứ chung nhau một phòng vài bảo mẫu phải tập trung để có thể chăm cho các con.Bé Minh 7 tuổi mới về Trại ,con mồ côi nó ốm như không thể ốm hơn, vậy mà còn nghe là hôm nay đã đỡ nhiều hôm mới vào trại còn kinh khủng hơn. Lao xương và cả H., bất hạnh không còn lối này với con làm tôi thẩn thờ ,tôi như sụp đi khi phải cầm đôi tay chân con mà lưu ảnh lại , xin lỗi con khi phải làm điều này ...Được biết Trại đang cố gắng ưu tiên lo cho con mau hồi phục sức để điều trị bệnh cho con ,mong là con sẽ mạnh khỏe Minh nhé!

Tạm biệt nhóm nhỏ chúng tôi cùng hai bảo mẫu gọi taxi đưa các con ra nhà hàng KFC.Được ra ngoài tụi nhỏ như chim sổ lồng,lăng xăng lít xít chạy nhảy dặn dò một chặp ,xếp hàng điểm danh rồi mới OK! Nhóm chạy xe ra trước để đón các con , nhà hàng KFC nằm trong khuôn viên của Bến Tàu cánh ngầm nên cũng đông và nhộn nhịp .Bàn ăn đã được sắp sẳn ,tụi nhỏ vào ngồi có hoạt hình xem nên đứa nào cũng cười hết cỡ .Rôm rã và phấn khích là tâm trạng tụi nhỏ khi ăn ,lẽ ra các con có cái quyền hồn nhiên hơn thế nữa...Khi gọi thêm 5 phần cơm chiên dương châu của một nhà hàng cũng nằm trong hệ thống Bến Tàu,trò chuyện với chị chủ về các con ,đích thân chị cùng nhân viên mang cơm sang bên KFC và thăm hỏi các con.
Tụi nhỏ lễ phép chào hỏi chị rất vui và xin được góp phần cùng nhóm tặng khẩu phần ăn này cho các con.Xin được cám ơn chị và KFC cũng đã giảm giá 10% cho chúng tôi và tặng thẻ giảm giá trong năm.Thấu cảm để thấy sự chia sẽ cần thiết biết bao!

Vì đó là Con! Xin được mượn câu viết của Bạn để nói về điều này:

"... xem hình xong rồi cười quá trời, không biết hai bà má này mần ăn thế nào với cả tiều đoàn nhóc con này. Nội việc chở cả nhóm đến nhà hàng không dã là một kỳ công rồi, chưa nói đến việc order and lo cho tụi nhỏ ăn… Xem rồi lại nhớ đến bài viết “hạnh phúc là gì?” của Mái. Hạnh phúc của trẻ thơ đơn giản, trong sáng và tuyệt vời biết bao. Chỉ một bữa ăn ngon cũng đủ để các em quên hết quá khứ và tương lai. Các em sống với giây phút thực tại để cảm nghiệm hạnh phúc. Q cũng đoan chắc rằng trong giây phút đó, hai bạn cũng dạt dào hạnh phúc với các em. Hạnh phúc là căn bệnh truyền nhiễm tuyệt vời nhất mà thượng đế ban cho nhân loại. Phải vậy không các bạn?"

Hạnh phúc là căn bệnh truyền nhiễm tuyệt vời nhất mà thượng đế ban cho nhân loại.

Xin được mượn lời nhận xét của Bạn để thay mặt các con kính lời cám ơn đến với Quý vị Ân Nhân đã hổ trợ ,chia sẽ cho các con trong năm qua.Xin gửi lời chúc sức khỏe và hạnh phúc !
(Thanh Bửu)

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2011

Lời Tri Ân


Cô chú và các anh chị rất thân mến.

Hôm nay, nhân dịp nhóm giúp trẻ mồ côi được tròn một tuổi, xin được phép thay mặt cho các cháu trong tại trẻ mồ côi Vũng Tàu kính gởi đến cô, chú và các anh chị lời cám ơn chân thành và vòng tay ôm thân mến từ các cháu.
Wow, thời gian trôi qua nhanh quá phải không? Mới ngày nào…..! chắc ai trong chúng ta cũng nghĩ vậy. Chắc các anh đã quên mất là đã nhịn hết bao nhiêu ly cà phê thơm phức, hoặc mấy chị có ai còn nhớ là mình đã nhịn mất bao nhiêu buổi ăn trưa? Ấy vậy mà các cháu vẫn nhớ. Các cháu cứ nhắc là mấy cô chú ở xa lắc, đâu có biết tụi con là ai đâu mà tháng nào cũng cho quà! hoặc cho quần áo mới! hoặc cho tụi con một bữa ăn ngon! Mỗi lần hai chị Bửu và Trà đến là các cháu vui mừng, hớn hở, xà vào lòng, méc chuyện này, kể chuyện kia….Kể vậy để cô, chú và quý anh chị thấy rằng các cháu dễ thương biết bao.
Xã hội nào cũng vậy, hễ có nhà cao tầng trọc trời thì chắc đâu đó có một khu ổ chuôt. Hễ có người giàu tiền xài không hết, thì đâu đó cũng có người nhặt từng hột cơm. Nói đến cái khổ, cái nghèo thì hầu như người Viêt Nam nào cũng không nhiều thì ít đã từng trải qua. Nhưng để so sánh với hình ảnh của các cháu mới 5-6 tuổi đầu mà đã không cha, không mẹ, lầm lũi một mình bước trong cuộc đời thì cái khổ, cái nghèo còn có là bao? Xin một lần nữa cám ơn đến cô, chú và các anh chị đã cho các cháu thấy bàn tay nhân ái để các cháu ít là còn có niềm vui và hy vọng trong cuộc sống trần gian này. Và điều đó đáng quý biết bao.
Kính mong cô chú và quý anh chị tiếp tục thương đến các cháu, tiếp tục công việc đem đến cho các cháu niềm vui và niềm tin trong cuộc sống. Sau một năm làm việc, chúng ta sẽ tiếp tục và không những thăm hỏi mà còn tìm cơ hội để khuyến khích các cháu trong việc học tập, hy vọng sau này các cháu sẽ cố một tương lai tốt hơn. Sẽ có chương trình giúp các cháu học giỏi hơn và sẽ được trình bày với cô chú và các anh chị trong thời gian tới.
Một lần nữa, xin gởi đến cô, chú, anh chị cùng gia đình lời tri ân chân thành. Nguyện xin Thiên Chúa là vua tình yêu tuôn đổ xuống cô chú, anh chị và gia đình muôn vàn hồng ân và ơn lành để quý anh chị tiếp tục là chứng nhân, là tin mừng của mọi người.

TQ

Thứ Ba, 19 tháng 4, 2011

Giá Của Một Nụ Cười

Giá của một nụ cười rẻ hơn giá tiền điện, thế nhưng nụ cười lại to sáng nhiều hơn hàng trăm bóng đèn điện.

Không ai nghèo đến nỗi không thể mỉm một nụ cười, cũng không ai đủ giàu để sống mà không cần đến nụ cười của người khác.

Một nụ cười- vốn liếng tuy nhỏ bé - nhưng lại làm giàu cho kẻ đón nhận nó mà không hề làm nghèo đi kẻ trao tặng nó. Ngược lại, có khi người ta sẽ còn mãi mãi ghi nhớ.

Nụ cười tạo được hạnh phúc trong gia đình. Nụ cười là dấu hiệu của nhân ái. Nụ cười làm cho kẻ nhọc nhằn tìm được sự thoải mái dễ chịu. Nụ cười đem lại sự can đảm cho người nản chí, hoang mang.

Nếu có một lúc nào đó trong đời, bạn gặp một ai đó không cho bạn được một nụ cười như bạn đáng được nhận, thì bạn hãy quảng đại mà nở một nụ cười với người đó. Bởi vì không ai cần đến nụ cười cho bằng người không bao giờ biết cười.

Có một câu chuyện kể rằng: Saint- Exupery từng là phi công tham gia chống phát xít trong Thế chiến thứ hai. Chính từ những năm tháng này ông đã viết ra tác phẩm "Nụ cười". Không biết đây là một tự truyện hay một truyện hư cấu, nhưng tôi tin rằng nó có thật. Trong truyện, Saint- Exupery là một tù binh bị đối xử khắc nghiệt và ông biết nay mai có thể bị xử bắn như nhiều người khác.

Ông viết : "Tôi trở nên quẫn trí. Bàn tay tôi giật giật, cố gắng rút trong túi áo một điếu thuốc. Nhưng tôi lại không có diêm. Qua hàng chấn song nhà giam, tôi trông thấy một người cai tù. Tôi gọi: "Xin lỗi, anh có lửa không?"..

Anh ta nhún vai rồi tiến lại gần. Khi rút que diêm, tình cờ mắt anh nhìn vào mắt tôi. Tôi mỉm cười mà chẳng hiểu tại vì sao lại làm thế. Có lẽ vì khi muốn làm thân với ai đó, người ta dễ dàng nở một nụ cười. Lúc này dường như có một đốm lửa bùng cháy nhanh qua kẽ hở giữa hai tâm hồn chúng tôi, giữa hai trái tim con người.

Tôi biết anh ta không muốn, nhưng do tôi đã mỉm cười nên anh ta phải mỉm cười đáp lại. Anh ta bật que diêm, đến gần tôi hơn, nhìn thẳng vào mắt tôi và miệng vẫn cười. Giờ đây trước mặt tôi không còn là viên cai ngục phát xít mà chỉ là một con người.

Anh ta hỏi tôi: "Anh đã có con chứ?".

Tôi đáp: "Có" và lôi từ trong ví ra tấm nhỏ của gia đình mình.

Anh ta cũng vội rút trong túi áo ra hình những đứa con và bắt đầu kể lể về những kỳ vọng của anh đối với chúng.

Đôi mắt tôi nhoà lệ. Tôi biết mình sắp chết và sẽ chẳng bao giờ gặp lại được người thân. Anh ta cũng bật khóc.

Đột nhiên, không nói một lời, anh ta mở khoá và kéo tôi ra khỏi buồng giam. Anh lặng lẽ đưa tôi ra khỏi khu vực thị trấn chiếm đóng, thả tôi tự do rồi quay trở về.

Thế đó, cuộc sống của tôi đã được cứu rỗi chỉ nhờ một nụ cười".

Từ khi đọc được câu chuyện này tôi nghiệm ra được nhiều điều. Tôi biết rằng bên dưới mọi thứ vỏ bọc chúng ta dùng để thủ thế, để bảo vệ phẩm giá và địa vị, vẫn còn có một điều thật quí giá mà tôi gọi là tâm hồn.

Tôi tin rằng: nếu tâm hồn bạn và tâm hồn tôi nhận ra nhau thì chúng ta chẳng còn gì phải sợ hãi hay căm thù oán ghét nhau.

Nếu bạn từng có một khoảnh khắc gắn bó với đồng loại qua sức mạnh của nụ cười, thì tôi tin rằng bạn cũng đồng ý với tôi, đó là một phép lạ nho nhỏ, một món quà tuyệt vời mà chúng ta có thể dành cho nhau.

Trích "Con đường đi tìm hạnh phúc"

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2011

Bài viết Tháng 3




Tôi chạm vào cung bậc tình cảm bạn bè khi đến với tụi nhỏ ,những đứa trẻ đã dần quen thuộc với nhóm ,khi vắng bạn tụi nhỏ cứ liếng thoắng :Má T đâu ? ,Cô T đâu? Tình cảm chân chất trẻ con đọng lại không phải bởi những câu thăm hỏi mà đọng lại là sự thương nhớ của trẻ.

Bé Hoa hôm nay không ngủ trưa khi tôi vào bếp nhân viên chưa đến thế là con bé lăng xăng phụ và chạy mua thêm gia vị . Khi tất cả đã chuẩn bị xong ,Tôi lên phòng chơi với tụi nhỏ. Hôm nay các con được ăn kem trước ,ngồi nhìn các con liếng thoắng hí hửng với cây kem "đặc biệt" ,Má ơi ,kem này mắc lắm mà? Má ơi ,mở cho con ..kem này giống trong quãng cáo ti vi nè...Tụi nhỏ hồn nhiên ,vô tư ,một cây kem ngon thôi mà
ánh mắt và nụ cười liến thoắng ,mà rôm rả với nhau mà í ới :sao con gái có kẹp tóc ,có buộc tóc ..?

Con gái ở đây tôi để ý đứa nào tóc cũng dài cả (.Lần sau chắc là sẽ hỏi đứa nào thích cắt tóc không dẫn đi )Tụi nhỏ thích thú với món quà này ,mấy bé nhỏ cứ kẹp lên lại kéo xuống để dòm , các bé lớn thì mân mê vì dây buộc tóc có chùm trái cây dễ thương đủ màu, nhìn rất thương ,thương vì những điều đơn giản quá mà con trẻ lại háo hức đến như thế. Phát cho các bé lớn truyện sách Doremon, các bé nhỏ là truyện tranh ,nhóm nhỏ trên phòng là í a í ới ,tụi nhỏ kéo tay mình chỉ trỏ xem hình ,các bảo mẫu cùng ngồi chỉ đọc con nghe.Cùng ngồi chỉ dẫn cách tô màu và giải thích đôi câu hỏi ngây ngô , ngộ nghĩnh thú vị .
Ghé qua lớp học cũng chỉ ngồi xem các bé học , chỉ vài đứa thôi nhưng cũng khó khăn cho cô giáo vốn cũng là một tình nguyện viên.Qua trò chuyện ở đây có ba lớp học ,sáng dành cho các cháu vừa học vần vừa chơi như Mẫu Giáo lớp Lá vậy. Buổi chiều sau 2h giờ là ôn tập cho mấy bé lớp 2 đến lớp 4.Tụi nhỏ cũng ham vui ,cũng ngọ ngoạy ,cũng nói chuyện và cô giáo cũng...Nghiêm khắc nhắc nhở ,Và tụi nhỏ cũng chịu học dù cũng ham chơi hơn.

Hỏi han và tìm hiểu từng hoàn cảnh mỗi trẻ tôi nghe trong bi ai cuộc đời vẫn còn đó niềm tin .Đến để được nghe ,được thấy mỗi mảnh đời đang gắn ghép lại nơi đây là một niềm hạnh phúc cho trẻ.

Hoa và Hiền cả hai chị em đều nhiễm HIV ,Ba Mẹ đều đã mất ,hai chị em còn Ông Bà ngoại đã già và gia cảnh lại quá khó khăn.Tết Trại cho các cháu về với Ông Bà mà sự phân biệt của cộng đồng đã ấn sâu vào trí óc non nớt của bé. Hiền hay lẳng lặng và ít gần gũi với anh chị và các em .Con bé ốm còm nhom và gần như mắc bệnh Tự Kỷ.Tôi ngồi riêng với con bé gần nửa tiếng chỉ để ôm con vào lòng , chải tóc và cột tóc cho con,thủ thỉ vài câu và kêu các em nhỏ cùng ngồi nói chuyện với bé.Tôi biết không phải dễ để thay đổi nhưng tôi tin rằng rồi con sẽ cười ,nụ cười của tình cảm được sẽ chia.Ánh mắt con bé đau đáu cái nhìn cố thủ,nó chìa bàn tay nhỏ xíu cho tôi dẫn vào bếp cùng vào bữa ăn chiều.Hôm nay tôi chuẩn bị món bún măng gà và chả giò chiên. Tụi nhỏ ăn lúc nào nhìn cũng thấy ngon lành ,bé Hiền hôm nay được các bảo mẫu khen ăn nhanh và ngoan.Thường ngày con bé ngồi lẳng lặng nhưng hôm nay lại rất vui.Tôi tin rằng mình có thể làm con bé hòa đồng với tập thể hơn.Duy Anh lần này nổi u ,trên trán nhiều quá,thằng bé vẫn nhỏ nhất mà trông già nhất nhưng lại có duyên nhất và liến thoắng nhất .Duy Bảo em trai cùng cha khác mẹ may mắn không nhiễm H.nên trông cao lớn hơn anh hai nhiều. Hỏi thăm về nhóm trẻ trên cơ sở 2 ,nghe Nghĩa , Trang kể chuyện có hôm tập trung về đây trại cũng cuốn chả giò "em bốc ăn sống luôn cô.lại cô ơi "Nghĩa xin tháng sau cô cho ăn KFC hay gà chiên nước mắm nha cô? Tụi con khoái món đó.Cô có kho thịt nhớ kho cay cay nha cô. Tôi vui vì dẫu sao tụi nhỏ cũng đã bắt đầu quen và dạn dĩ với nhóm hơn ,biết thăm hỏi cụ thể hơn .Không có bạn nên lúc ăn không chạy lên nhóm nhỏ được .Trước khi tôi về tụi nhỏ khoanh tay cám ơn và gửi lời thăm Ông Bà ,các cô chú đã giúp cho tụi con.Tôi cũng cảm ơn các con vì đã rất ngoan và lễ phép .Hẹn là sẽ ghé đột xuất!

Còn đâu đó cảm giác trĩu lòng khi nhìn các con còn quá bé nhỏ .
Xin như là chút tình giữ lại gửi giữa Đời!

(Thanh Bửu)

Thứ Ba, 8 tháng 2, 2011

Lì xỉ Tết cho các em



Mùng 6 Tết ,đến chơi với tụi nhỏ .Bao lì xì đã chuẩn bị .
Điều đầu tiên là thấy một người Mẹ nuôi đi thăm con.Tôi thấy đôi mắt chị tròng trành nước mắt ôm thằng bé là" huyết thống "theo lời chị nói.Bên tay là món quà chiếc xe hơi điều khiển đắt tiền .Chị trông có vẻ không rành lắm về các loại giấy tờ để có thể minh chứng với pháp luật đó là con mình để Trại có thể an tâm cho chị đón cháu về. Qua câu chuyện chúng tôi khuyên nhủ chị nên cố gắng hết khả năng để đón con về. Một đứa bé có cơ hội trở về với gia đình hay được nhận về làm con nuôi để được sống trong tình cảm yêu thương săn sóc dạy dỗ chu đáo và thành người là điều mà ai cũng mong muốn.Nhìn ánh mắt thằng bé tôi đã không thể đứng lâu hơn để chứng kiến cảnh mẹ con bên nhau.Người mẹ cứ vừa khóc vừa nói vừa nắn nắn tay con...

Nhóm lớn đang xem ti vi ,Huy Anh đưa cái trán té sưng vù hai bên một bên là bạn xô, một bên con tự té.Thằng bé nhỏ con mà miệng lúc nào cũng liến thoắng và rất tình cảm. Một vài trẻ thì đang được Ông Bà dạy tô màu lên các hình cắt dán.Câu chuyện Ngày Tết của các con bi bô khoe mặt đồ mới và được đi ăn tiệc. Với trẻ đi ăn ngoài là ăn tiệc.Nhìn bạn tôi ánh mắt và nụ cười thân thiện vui cùng trẻ , nhìn các con nhận lì xì reo thích thú ,đếm cười toe toét .Có một bé gái mới nhỏ xíu cuối đầu khoanh tay cám ơn rất lễ phép. Một Minh câm điếc được đi học xa ở Bà Rịa Tết mới về Trại .
-Tiền lì xì các con làm gì?
-Dạ mua bánh ,mua đồ ăn ..
- Dạ mua đồ chơi
-Dạ gửi chị P (gửi có ghi sổ nhe,mua gì cũng ghi lại Nghĩa nói vậy [(smile)] )
Và thật, lòng vòng ra trước đã thấy vài đứa đi mua đồ chơi.Cái món đồ chơi như con vụ của thế hệ mình bây giờ thì có sợi dây rút lên thả xuống đèn xanh đỏ chớp chớp vang lên .Về hỏi Bin nhà 5 tuổi nghe gọi tên là Yo Yo-Mà o biết viết chữ Yo Yo này có đúng không nữa [(batting eyelashes)] .
Hai đứa đứng nhìn tụi nhỏ kéo nhau đi mua tiếp gần cổng Trại, đứa lớn trông đứa nhỏ .Ta thấy thấp thoáng sự thân yêu của những đứa trẻ cùng chung mái nhà cộng đồng này .Tôi và bạn lặng người đứng nhìn tụi nhỏ ...
Cầu mong các con khỏe và may mắn nhiều hơn.
(Thanh Bửu)

Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011

Năm Mới!






Nói như cách của Bạn chúng ta có nhiều "Con" cũng không sai. Và những đứa Con được sự yêu thương,được chăm chút thêm cái ăn, cái mặc mong các con sẽ bớt đi một chút đơn lạnh. được san sẽ một phần bất hạnh trong cuộc sống .Xin được Cám Ơn Quý vị đã giúp chúng tôi có cơ hội chuyển tải và chia sẽ tình cảm này đến với các Con!

Các cặp mắt đều ngó dồn "hai bà Mẹ" với cái xe đẫy đồ chất đầy quần áo trẻ con vào ngày hôm qua. Ai đi qua cũng ngoái đầu ngó lại, có người còn nói chúng tôi mua đồ ..đi bán!!! Ấy vậy mà hôm nay chúng tôi lại đến siêu thị lần nữa để mua ..nữa và đổi một vài bộ số lớn hơn.

Bước vào phòng nhóm nhỏ chúng tôi ngồi bệt nghe các Con tíu tít : aaa...á.á.. và chỉ trỏ cười ôm mừng rỡ.Không nói được và đứng cũng không vững khi được mặc đồ mới. Trời khá lạnh khi về chiều vì thế cứ để thế mà mặc thử cho các Con.

Có Con chưa kịp mặc đồ mới cho bạn đã níu tay chỉ vào bạn và ú ớ âm :a..aa..mà thông điệp dễ hiểu: " Bạn chưa có đồ mới má ơi!" Chỉ là thế mà hai bà má cứ ngước nhìn".Ừ! Rồi ,rồi các má sẽ mặc áo cho bạn nghen!".

Nắm tay Con một chút , nói với con một chút , nhìn Con một chút trong cái âm thanh reo vui ,trong cái không khí nhận quà ,bất giác tôi thấy mình trở về tuổi thơ chờ Má mua áo mới ngày Tết.

Cảm xúc gặp lần nào cũng vậy, dù đã quen nhiều với các Con mà sao đâu đó dấu hỏi vẫn cứ ngã dồn...Thương Con phận nhỏ mà đã long đong. Mặc đồ mới cho bé Hải. Lần đầu tiên tôi thấy Hải cười dù chỉ trong tí chốc lát. Con cười trong đôi mắt chẳng thấy gì, con cười trong cơ thể chẳng đứng được và ngồi cũng chẳng xong. Chỉ biết ôm con một chút , một chút thôi vì Con vẫn luôn nhút nhát và sợ hãi.Và lại ..Giá mà ..các Con có Ba , có Mẹ?! Lại cứ thấy mình cứ như đong đưa trong phận đời của Con.

Về phòng nhóm lớn sau giờ cơm chiều , vẫn là Duy Anh nhỏ thó mừng rỡ trước và còn đưa cái mặt nạ hình con thỏ tự làm tặng cho Má nữa chứ. Ôi ! dễ thương quá , nựng con một cái trong tiếng reo khi các Con biết mình có đồ đẹp để mặc Tết. Con gái được mặc đồ mới trước , con trai vẫn biết "ganh tị" nghen, ngồi quây quần chờ tới phiên và nhìn các bạn gái xúng xính , cười tươi trong chiếc áo đầm đẹp xoay tròn, nhìn má T tận tay thử đồ cho các Con. Từng Con , từng Con một má T đã ân cần cùng các Con, thủ thỉ cùng các Con. Con trai phấn khích tíu tít với bộ đồ đẹp và vừa .Nhóm Con nhỏ được mỗi đứa hai bộ, mấy anh chị lớn hơn không hề phân bì nha, bạn Nghĩa nè, bạn Thảo nè, bạn Tuấn nè là cứ luôn miệng nhắc hai má khi ngồi xem ti vi vì...các Má phải đi đổi lại do hơi chật và mua đồ cho chị Trang và Chị Hoa lớn nhất . Hai Má cũng đã đi rồi , một lần nữa tìm hết trong siêu thị mà không có đồ cho hai Con gái. Má T sẽ nhận nhiệm vụ một mình đi mua và mua thêm "đồ con gái" cho hai chị vào ngày mai.

Thương lắm và thương lắm Khi nhìn các con thay đồ ra , tự xếp vuốt cho thật thẳng và lấy bao bỏ vô lại. Có đứa ôm khư khư vào lòng ,có đứa cất ngay vào hộc của mình!!!....Khi gõ con chữ đến đây ,tôi lại ngưng lại ,tay chống trán nghiêng đầu ,hình ảnh tụi nhỏ hiện rõ... Con được hoài thai và sanh ra như thế này đây. Chiếc thuyền nan cuộc đời chòng chành dù cho sóng có yên, nước có lặng..Đến cùng chung tay để sẽ chia bớt trắc ẩn đời Con.

Ngày Tết đến mong các Con khỏe hơn trong tiết trời thay đổi lạnh nhất mọi năm như thế này. Giờ này đã gần 3h sáng có lẽ các Con đang co ro ôm nhau ngủ. Chăn mền vẫn đủ ấm nhưng vẫn sẽ lạnh. Có Bảo Mẫu nào sẽ thức đắp cho các con không ,nếu lỡ cái mền nó tuột ra?!Lũ muỗi dạo này cũng nhiều hơn , có con nào vo ve cắn khi có cái chân nào đó ló bên ngoài mùng? Nhóm của bé Trà ,Nhàn. Mai. Quân...mấy cái trán do đi đứng không vững té lên té xuống lúc nào cũng u một cục có bị đau lắm không con khi lạnh thế này? Duy Anh , Hải nữa... Các Con ngủ ngon nhé! Tết hai Má sẽ sang lì xì và chơi với các Con!

(Thanh Bửu)

Thứ Năm, 6 tháng 1, 2011

Bài viết tháng 1 năm 2011 (TB)


Thơ cho bé cứ vài câu dang dở ,lời viết ra rồi cứ lẩn khuất đâu đâu.
Một sớm mai thức dậy thấy nắng ở trên đầu, thấy thư bạn đến.
Trong cái đau cơ thể vẫn chưa chưa lành hẳn,bóng trẻ thơ choáng ngợp ,
tình bạn tôi hòa bao nhiêu trái tim của người quen thân đồng hành rộng mở.
Cám ơn Đời lần nữa ..lần nữa cho trái tim xoay vòng máu ấm,cho nghĩa đời ánh nét hoan ca.

Ưh! có thể chỉ là tay chút nối vòng tay,
Ưh! có thể chỉ là chút tình trao nho nhỏ..Có thể chỉ là chút thời gian ngắn ngủi.
Ta trao cho bé mùa Xuân còn lao xao bên cơn gió lạnh,
Trao cho bé cái Xuân còn đong đưa ngoài nắng, để câu ấm lạnh tình đời trong vắt trong con.
Trao cho bé chút tuổi thơ ngày gọi Tết,Trong ngôi nhà : ngôi nhà chẳng ai mơ khi có Mẹ có Ba!...
Em đã lớn nhà đông.. đông anh chị ,Em đã lớn nhà đông ..đông em nhỏ
Em đã lớn nhà đông.. đông...Bà Má.Em đã lớn nhà đông.. đông người ..lạ.
Em đã biết biết vì sao em đã đến, em đã biết biết vì sao ... Và ..vì sao..???

...Vẫn là tuổi thơ dẫu có quá nhiều gai góc ,
Em vẫn cười , vẫn chạy nhảy hát mừng reo
Cái kẹo nhỏ ,hay món đồ chơi bình dị,.bát canh ngon hay món cánh gà chiên,
Vẫn vô tư ,hồn nhiên dù chợt hiểu phận mình.
Ưh! Đơn giản là thế trong nếp áo nhăn nhăn con tự chọn,
Đơn giản là thế ngày mỗi ngày con lớn cộng thêm cái đau cơ thể
Đơn giản như điều số phận con là :Sự Sống! Run rủi phận mình tạo hóa ban.
Để câu hỏi chạnh lòng;Con nhớ Ba nhớ Má lắm Người ơi!
.....
Đơn giản là thế để mỗi ngày mong con hãy khỏe,
Để vòng thời gian thêm ấm ấm thương yêu.
Để thêm lần ta trao cho nhau niềm vui sống,Ta trao cho em cơ hội sống thoải mái bớt phận đời...
Cám ơn con! Con hãy cứ sống vui khỏe mỗi ngày.!
Ô cửa ngày Tết rộn ràng hân hoan thơ trẻ!
Cám ơn Đời lần nữa ...lần nữa để yêu thương!.

***
Xin Cám ơn Tấm Chân Tình của Cô Chú , cùng các Anh Chị đã dành cho các Bé!
Cám ơn Thịnh tình mà Quý Ân Nhân đã dành cho Trẻ nơi quê nhà!