Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

Vì đó là con



Tôi lặng ngồi ngắm con đang ngủ ,Nét ngủ hiền hòa,con có mộng thấy gì không? Hải đã qua tuổi lên 10 chỉ những khi như thế này con mới không đau... Rồi con sẽ như thế nào với ngày mai.Con không thể đứng ,không thể ngồi mà không nghiêng ngã. Bao giờ có phép nhiệm mầu nào đó để con cũng có thể cảm nhận cuộc sống??? Bao giờ con có thể ...Thằng bé cứ thế dù không là đời sống thực vật. Con biết khóc hét la vì đau vì bệnh nhưng con không biết nói con khát ,con đói.Khi ngồi đây để nhìn các con nhỏ đang bi bô xung quanh ,trong từng nét thể hiện quen thuộc của các con cảm xúc là điều luôn nức nghẹn trái tim của bất cứ một ai không riêng gì tôi.Nét hân hoan thơ trẻ của các con khi nhận ra người quen,hãy ôm con vào lòng ,hãy xoa đầu con ,nắm tay con đi bạn sẽ được truyền lại hơi ấm mà sự khát khao yêu thương con truyền sang sẽ lay động trong từng tâm khảm của chúng ta .
Và những câu chuyện tâm tình gợi mở tôi nhìn thấy cuộc đời của con.

Dự đinh là sẽ đưa các con đi chơi nơi có các trò chơi ,nhưng vì lý do sức khỏe ,tôi chỉ có thể thêm 1 lần đưa các con ra nơi quen thuộc KFC!
Mà không hiểu sao trẻ con hầu hết đều thích món này. Tôi đưa 3 đứa cháu cùng đi để các con cùng chơi và cảm nhận cuộc sống của những bạn bè trang lứa với mình.Được ra ngoài dù không gian cũng khá bó hẹp chiều thứ 7 khách khá đông.Vẫn là những ánh mắt hân hoan ngập tràn sự phấn khích ,vẫn là những nụ cười giòn tan vô tư của tuổi thơ. Tất cả cũng làm tôi vui lây, vui và vui vì cái mối liên hệ này bỗng đã thường xuyên hiện diện trong tâm thường ngày khi liên tưởng điều thường nhật trong cuộc sống. Bỗng nhớ những ngày đầu cũng những ngày như thế này đây-Àh ,mà đúng 1 năm đấy, những điều mà bạn tâm sự ,mà bạn ấp ủ tỏ bày , mà sự phân tích gạt tất cả điều tiếng ,tất cả những suy nghĩ thị phi để có thể dành tất cả những điều gì tốt đẹp nhất dành cho con.Một năm qua tôi thấm nhiều hơn suy nghĩ và cách làm này ,dẫu có những ấp ủ về tinh thần về dạy dỗ cho các con còn chưa thực hiện được.

Cuộc sống này còn nhiều nỗi đau lắm, điều gì làm ta rưng rức trái tim trước con.???Bao nhiêu trẻ lớn lên bằng sự bất nhẫn ở 1 góc độ nào đó như thế này?!
Thấy ấm áp và hạnh phúc hơn điều bé nhỏ mà vợ chồng bạn và những người quen đã ấp ủ và nuôi dưỡng dành cho con.Vậy là ta có thêm một lần làm chiếc cầu nối yêu thương.

(Thanh Bửu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét