Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2011

Bài Viết Tháng 5-2011


Khi vẫy tay tạm biệt các con , bỗng nghe gọi:Má! Má! bàn tay nhỏ các con ngồi gần cửa áp vào bàn tay lớn và tiếng :Yeh! thật lớn làm tôi và bạn thật xúc động. Xúc động vì cái tình cảm chính các con trao lại cho chúng tôi.Xúc động vì một buổi chiều hạnh phúc được nhân truyền cụ thể trong mỗi Người đã và đang được tiếp xúc với các con.
Xúc động như cái cách mà các con mừng reo , nhảy cỡn chạy vội về phòng "tuột" quần áo để thay đồ chuẩn bị đi ăn khi nghe nhóm sẽ đưa các con ra ngoài .
Xúc động khi lên thăm nhóm nhỏ trong một chiều mà nhóm các con đang bị thủy đậu. Thử hình dung con cháu chúng ta bị bệnh này , sẽ là sự nhõng nhẽo ,khó chịu vì bệnh của con và sự chăm sóc và lo lắng của gia đình..Các con ở đây ,không được cách ly nên nhóm hầu như là bị lây nhiễm .Nhìn tụi nhỏ ngứa ngáy mình chấm đầy vết thuốc ,phòng hôm nay không rộn ràng âm thanh "a..a..a.." như thường lệ.Mỗi đứa ngồi thu lu ,có đứa đang ăn dở chừng ,có con bảo mẫu đang ép ăn .Bé Trà hôm nay ngồi thẩn thờ ,chân tay con duỗi thẳng ra ,mắt ngấn nước đưa cánh tay chỉ cho tôi các vết lở của thủy đậu. ánh mắt con làm tôi xót ,ánh mắt của đứa con gái bé nhỏ như cái dấu hỏi chấm lững ..trong mắt tôi .Con thơ ngây trước mọi thương tổn...Con ngồi với tô cơm chiều mà những miếng thịt xé nhỏ bé như con ruồi ,chén canh cà chua trong vắt chỉ váng vài váng mỡ thịt xay ,chây tay là vết chấm thuốc xanh ..Con bệnh, con không bệnh cứ chung nhau một phòng vài bảo mẫu phải tập trung để có thể chăm cho các con.Bé Minh 7 tuổi mới về Trại ,con mồ côi nó ốm như không thể ốm hơn, vậy mà còn nghe là hôm nay đã đỡ nhiều hôm mới vào trại còn kinh khủng hơn. Lao xương và cả H., bất hạnh không còn lối này với con làm tôi thẩn thờ ,tôi như sụp đi khi phải cầm đôi tay chân con mà lưu ảnh lại , xin lỗi con khi phải làm điều này ...Được biết Trại đang cố gắng ưu tiên lo cho con mau hồi phục sức để điều trị bệnh cho con ,mong là con sẽ mạnh khỏe Minh nhé!

Tạm biệt nhóm nhỏ chúng tôi cùng hai bảo mẫu gọi taxi đưa các con ra nhà hàng KFC.Được ra ngoài tụi nhỏ như chim sổ lồng,lăng xăng lít xít chạy nhảy dặn dò một chặp ,xếp hàng điểm danh rồi mới OK! Nhóm chạy xe ra trước để đón các con , nhà hàng KFC nằm trong khuôn viên của Bến Tàu cánh ngầm nên cũng đông và nhộn nhịp .Bàn ăn đã được sắp sẳn ,tụi nhỏ vào ngồi có hoạt hình xem nên đứa nào cũng cười hết cỡ .Rôm rã và phấn khích là tâm trạng tụi nhỏ khi ăn ,lẽ ra các con có cái quyền hồn nhiên hơn thế nữa...Khi gọi thêm 5 phần cơm chiên dương châu của một nhà hàng cũng nằm trong hệ thống Bến Tàu,trò chuyện với chị chủ về các con ,đích thân chị cùng nhân viên mang cơm sang bên KFC và thăm hỏi các con.
Tụi nhỏ lễ phép chào hỏi chị rất vui và xin được góp phần cùng nhóm tặng khẩu phần ăn này cho các con.Xin được cám ơn chị và KFC cũng đã giảm giá 10% cho chúng tôi và tặng thẻ giảm giá trong năm.Thấu cảm để thấy sự chia sẽ cần thiết biết bao!

Vì đó là Con! Xin được mượn câu viết của Bạn để nói về điều này:

"... xem hình xong rồi cười quá trời, không biết hai bà má này mần ăn thế nào với cả tiều đoàn nhóc con này. Nội việc chở cả nhóm đến nhà hàng không dã là một kỳ công rồi, chưa nói đến việc order and lo cho tụi nhỏ ăn… Xem rồi lại nhớ đến bài viết “hạnh phúc là gì?” của Mái. Hạnh phúc của trẻ thơ đơn giản, trong sáng và tuyệt vời biết bao. Chỉ một bữa ăn ngon cũng đủ để các em quên hết quá khứ và tương lai. Các em sống với giây phút thực tại để cảm nghiệm hạnh phúc. Q cũng đoan chắc rằng trong giây phút đó, hai bạn cũng dạt dào hạnh phúc với các em. Hạnh phúc là căn bệnh truyền nhiễm tuyệt vời nhất mà thượng đế ban cho nhân loại. Phải vậy không các bạn?"

Hạnh phúc là căn bệnh truyền nhiễm tuyệt vời nhất mà thượng đế ban cho nhân loại.

Xin được mượn lời nhận xét của Bạn để thay mặt các con kính lời cám ơn đến với Quý vị Ân Nhân đã hổ trợ ,chia sẽ cho các con trong năm qua.Xin gửi lời chúc sức khỏe và hạnh phúc !
(Thanh Bửu)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét