Thứ Hai, 26 tháng 9, 2011

Tháng 8 với con




Sáng nay thứ 7 cùng chơi và đưa tụi nhỏ đi ăn KFC.
Đứa nào cũng vui hớn hở tranh giành được má chở.Có con mặt bí xị phân bua sao má không chở thêm đứa nữa mà chở có chị Trang và Huy Anh..Được đi taxi mà không thích cứ đòi đi với má làm má cứ bối rối theo các con .
Đang giao mùa bọn trẻ "sụt sit "khá nhiều ,cứ mỗi lần gặp tôi lại đảo mắt điểm danh.Có con cũng lớn nhưng cũng có con cứ thấy vẫn thế ,có con cứ nhỏ lại hơn như Huy Anh.Quỳnh Như với hàm răng không mọc lên lại nổi dù đã 6 tuổi vẫn liến thoắng thăm hỏi má T ,,Bé Huyền cũng vậy ,cả Hiền con bé ít nói nhất mà cũng nhao nhao đòi nói phone với má T.Con trai Thắng nổi một mụt chấm nơi mũi ,con cũng mang vẻ uể oải vì bệnh.
Ngồi với mỗi con một chút để nghe con bí bô thăm hỏi , để nghe trong những câu chuyện trẻ con nơi mái ấm tình thương trong veo tiếng cười.Con đi học thì kể má nghe về ngày vào lớp gặp bạn ,gặp Cô.Con ở nhà kể cho má nghe chuyện bạn Minh nói bậy , con thì méc bạn hay đánh con... Mỗi lần gặp cảm xúc về các con luôn giống nhau ,có khi viết hoài cùng một cảm xúc,cùng ngần ấy ngôn từ để thể hiện tôi ngại sự nhàm chán ..Nhưng tự trong sâu thẩm lòng mình các con luôn hiện diện trong tôi mỗi ngày.Tôi cảm nhận ,tri ân sự chia sẽ này của Cô chú ,anh chị và của các bạn như dành cho chính tôi thì đúng hơn.
Sự giao cảm của chúng ta với các con là có thật.
Tôi thấy niềm vui an lành khi chơi cùng trẻ,có khi chỉ là ngồi ngắm các con chạy nhảy vui đùa trong khuôn viên bó hẹp, có khi chỉ là nhìn các con tranh luận với nhau về điều gì đó , có khi là một hành động dễ thương nào đó trên phim hoạt hình mà các con xem được "biễu diễn " lại để rồi tiếng cười giòn tan ,sặc sụa lèm nhèm phún cả thức ăn ..Tất cả trôi đi cảm giác ,trôi đi ánh nhìn về con nhỏ bé nhưng lớn quá nỗi buồn ,trôi đi trắc ẩn không hy vọng .Tiếp nhận ân tình này để cho trẻ niềm vui hiện hữu.
Thưa quý cô chú cùng các anh chị , mỗi lần ghé thăm các con cứ có cảm giác mình như mẹ đi chợ xa về .Các con mừng rỡ ,ôm tíu tít .Đứa quấn chân, đứa ôm phía trước ,đứa ôm phía sau và miệng thì liếng thoắng .Tôi có niềm vui này ,hạnh phúc này cũng nhờ ân duyên của quý vị chia sẽ.Xin được thay mặt các con cùng cám ơn đến quý vị _những con người bình thường chỉ mong mang tấm lòng che chở san sẽ cho các con!

(Thanh Bửu)

Tháng 7 với con




Buổi chiều mưa, buổi chiều Trời trở gió.
Có cơn bão đang ngấp nghé chực vào.
Con quây quần ngồi chơi trong căn phòng kín cửa,
Đứa lớn ,đứa bé nằm ngồi chụm húm với nhau.
Và khi tiếng reo vang :Má tới!
Tiếng bàn chân loắng quắng chạy ,
Có cả bàn chân vặn vẹo ..ngã nghiêng đi.

Con gửi cho tôi ánh mắt cười.
Bàn tay níu nắm rất yêu vui.
Con gửi cho tôi lời con trẻ.
Mở đời rất đẹp nét thơ ngây....
Nhiều đôi môi ngây ngô,
Nhiều đôi môi tíu tít,
Nhiều cánh tay ôm níu...
Má thêm lần ngẩn ngơ!!!
Má ước tay má dài..
Má ước tay má rộng...
Ôm thế bao nhiêu người...
Ở xa thương con lắm!
Luôn gửi con yêu thương,
Mong con luôn mạnh khỏe,
Mong con cứ hồn nhiên,
Bên trang đời chưa mở.



Chiều nay mưa .Chiều nay Trời trở gió .
Bữa cơm chiều không làm chạnh lòng con trong tiết thời mưa bão.
Bữa cơm chiều khác lệ.
Các con cười vỡ òa tay vỗ,
tay khoanh chào mời , miệng ríu rít cám ơn.
Hạnh phúc với con là nụ cười hồn nhiên hiện tại
Bỏ mặc sang bên cuộc đời mang ẩn số ,
Bỏ mặc cơn đau có thể bất chợt về.
Thêm một ngày con sống vui cùng bạn.
Thêm một ngày con tiếp nhận yêu thương.
Và thêm một lần tôi thấy tim mình rộn rã.
Việc đời thường xin cóp nhặt góp một tay.
(Thanh Bửu)

Điều giản dị




Chiều qua tôi cùng Ng. đến với các con. Cô Ng. muốn làm một điều gì đó dành cho các con và cần phải tham khảo với Trại.Để Trại giới thiệu với NG. ,tôi lăng xăng chơi vui cùng bọn trẻ.
Chưa kịp chuẩn bị bếp ăn tháng này cho con , tôi chỉ mang quà của Nhóm sang để tặng các bé học giỏi niên học rồi.
Tôi đã rất rất vui mỗi khi được ngắm nét vô tư ,hồn nhiên của các con.
Tôi đã rất hạnh phúc , niềm hạnh phúc mà ước gì có các anh chị và bạn bè trong nhóm cùng chia sẽ.
Có lẽ có nhiều điều giản dị bất chợt ,tôi gặp trong ánh mắt con gửi ,trong cái ôm choàng con ôm đứa trước ,đứa sau.
Trong câu tíu tít như bầy chim sẽ giữa trưa.Trong câu thăm hỏi cho Má T ,cô Bưởi .má Bưởi ơi nói má T tụi con mong má T. mau bớt bệnh ,sao má T. bệnh lâu vậy? ...
Tôi nhìn yêu thương ở điều giản dị con dành cho chúng tôi.Hạnh phúc phải không nhỏ? Phải không bạn của tôi?
Nhìn sẽ thương và rất đỗi thương nét vô tư ,hồn nhiên con trẻ!Tôi gặp điều đó của con trong những điều quá đỗi bình thường để trang đời bất hạnh được vất sang bên.

Sẽ rất thương để thấy trong ánh mắt của các con chưa được nhận món quà hiếu học. Các con quây kín lấy tôi này cùng phụ má trao quà.Có lẽ sự khích lệ này là món quà tinh thần quý giá đối với các con .Con nhận bằng khen trên gói quà bằng ánh mắt hãnh diện,nụ cười hiện diện trên môi .Chiếc cặp táp thôi mà chạy vội về phòng mở quà reo to vì món quà con thích.Đứa nọ phụ đứa kia để đeo chiếc cặp quai trên lưng rồi đi khệnh khạng trông đáng yêu vô cùng.Có bé Minh ,con không nghe ,không nói được con chỉ thể hiện trên ánh mắt và trong cái ôm dành cho tôi. Giá mà có T. hình ảnh này mà lưu lại chắc là sẽ khóc mỗi khi xem lại thôi. Thấy ấm áp cho chính mình nhiều hơn là cho các con thì phải?!

Và khi lên phòng nhóm nhỏ ,trẻ khuyết tật và sơ sinh ,tôi đã bần thần với bữa cơm chiều .Nó như vết cứa đã chạnh lòng lại thêm chạnh lòng hơn. Biết làm sao hơn khi không thể làm nhiều hơn như thế nữa trong khả năng và điều kiện giới hạn...

(Thanh Bửu)

Vì đó là con



Tôi lặng ngồi ngắm con đang ngủ ,Nét ngủ hiền hòa,con có mộng thấy gì không? Hải đã qua tuổi lên 10 chỉ những khi như thế này con mới không đau... Rồi con sẽ như thế nào với ngày mai.Con không thể đứng ,không thể ngồi mà không nghiêng ngã. Bao giờ có phép nhiệm mầu nào đó để con cũng có thể cảm nhận cuộc sống??? Bao giờ con có thể ...Thằng bé cứ thế dù không là đời sống thực vật. Con biết khóc hét la vì đau vì bệnh nhưng con không biết nói con khát ,con đói.Khi ngồi đây để nhìn các con nhỏ đang bi bô xung quanh ,trong từng nét thể hiện quen thuộc của các con cảm xúc là điều luôn nức nghẹn trái tim của bất cứ một ai không riêng gì tôi.Nét hân hoan thơ trẻ của các con khi nhận ra người quen,hãy ôm con vào lòng ,hãy xoa đầu con ,nắm tay con đi bạn sẽ được truyền lại hơi ấm mà sự khát khao yêu thương con truyền sang sẽ lay động trong từng tâm khảm của chúng ta .
Và những câu chuyện tâm tình gợi mở tôi nhìn thấy cuộc đời của con.

Dự đinh là sẽ đưa các con đi chơi nơi có các trò chơi ,nhưng vì lý do sức khỏe ,tôi chỉ có thể thêm 1 lần đưa các con ra nơi quen thuộc KFC!
Mà không hiểu sao trẻ con hầu hết đều thích món này. Tôi đưa 3 đứa cháu cùng đi để các con cùng chơi và cảm nhận cuộc sống của những bạn bè trang lứa với mình.Được ra ngoài dù không gian cũng khá bó hẹp chiều thứ 7 khách khá đông.Vẫn là những ánh mắt hân hoan ngập tràn sự phấn khích ,vẫn là những nụ cười giòn tan vô tư của tuổi thơ. Tất cả cũng làm tôi vui lây, vui và vui vì cái mối liên hệ này bỗng đã thường xuyên hiện diện trong tâm thường ngày khi liên tưởng điều thường nhật trong cuộc sống. Bỗng nhớ những ngày đầu cũng những ngày như thế này đây-Àh ,mà đúng 1 năm đấy, những điều mà bạn tâm sự ,mà bạn ấp ủ tỏ bày , mà sự phân tích gạt tất cả điều tiếng ,tất cả những suy nghĩ thị phi để có thể dành tất cả những điều gì tốt đẹp nhất dành cho con.Một năm qua tôi thấm nhiều hơn suy nghĩ và cách làm này ,dẫu có những ấp ủ về tinh thần về dạy dỗ cho các con còn chưa thực hiện được.

Cuộc sống này còn nhiều nỗi đau lắm, điều gì làm ta rưng rức trái tim trước con.???Bao nhiêu trẻ lớn lên bằng sự bất nhẫn ở 1 góc độ nào đó như thế này?!
Thấy ấm áp và hạnh phúc hơn điều bé nhỏ mà vợ chồng bạn và những người quen đã ấp ủ và nuôi dưỡng dành cho con.Vậy là ta có thêm một lần làm chiếc cầu nối yêu thương.

(Thanh Bửu)