Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012

Con Đã Sinh Ra...

          Đã cưu mang được đến chín tháng 10 ngày sao lại nỡ dứt ruột bỏ con như thế này? Mà sao không đến Chùa hay Nhà Thờ hay mái hiên sân nhà một ai đó ?Cuốn rún còn tươi nguyên,vết da rạn bọc vẫn còn đó ..Mẹ bỏ con thế này kiến cắn con đau lắm Mẹ ơi!Kiến căn phồng bàn chân nhỏ còn đỏ hỏn,kiến bò cắn quần đỏ mình con ,kiến bò cắn mặt con ,tai con và cả giác mạc mắt con , Kiến bò cắn khắp nơi con khóc, con khóc:Đau lắm Mẹ ơi!!! Trái tim ai cũng sẽ nghẹn khi nhìn con , cái tin nhặt được con khi kiến bu đầy người còn cả máu mủ vừa sinh .Có biết bao số phận như thế này khi tận mắt chứng kiến thăm nom được câu tự hỏi về Mẹ hay về bất cứ 1 lý do nào đó cũng dấy lên bao nhiêu là niềm cảm vừa thương vừa trách .Người Mẹ chắc là sẽ tìm được nay mai thôi ,một sản phụ như thế này chắc là còn non trẻ lắm ,nông dại hay sợ hãi trước nghiệt cảnh ...
          Tôi thăm được con khi đến với Trẻ như thông lệ mỗi tháng ,tin con tràn ngập mặt báo tôi đến lúc Bảo Mẫu và nhân viên Y tế đang thay băng rún cho con . Tôi ẳm con nhìn bên trong con mắt trái chớp chớp thấy cả vết phồng rợp của kiến cắn ..tôi chỉ muốn khóc ngay lúc đó thôi,ấp con vào lòng ...xót xa và đau lòng!! Đêm may mắn Chúa Giáng Sinh con được sống làm Người ,Con được cứu rỗi và được yêu thương chăm sóc thay bàn tay Mẹ ,thay tình cảm của Cha. Được biết hôm nay rất nhiều người đến thăm con ,cũng có người đã đặt vấn đề xin nhận con.Chắc là ngay bây giờ thì chưa được con cũng cần thời gian chăm sóc và cho mọi thủ tục ..Cầu chúc con được mạnh khỏe , may mắn như Anh lính chì Thiện Nhân con nhé .Cầu mong Mẹ con sẽ tìm lại con sau phút nông nỗi hỏang sợ ấy.Con trai Lê Trần Vịnh đáng yêu thế này cơ mà!
         Thay mặt Trại chị Thư cũng đã nhận tiền học bỗng tháng 1 cho bé Trang . Một chút chia sẽ thông tin về các con ở Trại đến với Nhóm .Xin cám ơn tấm chân tình của Cô chú ,Anh Chị và Các Bạn đã đồng hành cùng Trẻ .Chúc Quý vị Mùa Giáng Sinh An Lành và Năm Mới đầy yêu thương Hạnh Phúc! (Phan Thanh Bửu)

Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

Chiều Nay Hay Tin Con .....

     Một buổi chiều trong niềm vui của  các con khi nhận được món quà ngoài sự mong đợi hai đứa lại nhận cái tin thật xót xa. 
Cái tin để thấy mình thật thiếu xót khi chỉ cách vài hôm đây thôi không hay việc này đã xảy ra gần 3 tuần .Ngồi tụ tập ca hát vui đùa  trò chuyện cùng nhóm nhỏ ,tôi sang góc phòng thăm Hải ,thằng bé vẫn nằm chèo queo ,tôi tìm tìm vẫn o thấy Quân .Câu trả lời ngập ngừng,  ấp úng của một Trại viên lần đầu tôi gặp và tiếng được tiếng mất của lũ trẻ :Quân mất rồi! Con mất trong cơn bệnhkhi đang điều trị ở Bệnh viện Lê Lợi .Chạy xóc  lạnh cả người ! Bất ngờ và cả sự bối rối! Mới đây thôi ...còn bất ngờ thấy con loạng choạng đi đứng ngã nghiêng ,mới đây thôi con còn mừng rỡ khi gặp lại Trà con vẫn nhớ và gọi tên .Mới đây thôi con níu tay nũng nịu ...
Mà thôi ! Đi rồi ngủ ngon  con nhé ! Đi rồi không đau nữa con nhé! Con đã rũ được nợ trần ,con đã về với nơi con đã đến .Bình An mãi rồi con nhé!Yêu con!

   
    
Chiều nay nhận món quà này các con vui lắm ,cả các thành viên của Trại cũng vậy .Cái phòng nhóm nhỏ giờ đông quá , tụi nhỏ sụt sịt và ho đứa nào cũng thơm mùi dầu khuynh diệp .Đã tăng lên 23 đứa và các con cùng nhóm con gái lớn ở chung phòng .Phải cách ly một số trẻ mà tụi nhỏ rôm rã um tỏi .Khi chưa được tin về Quân mình hôm nay làm vũ công múa phụ họa cho giọng hát của các con .Lời hát cám ơn rộn rã ,Thương gì đâu !!!
Tivi gắn xong bé Mai bàn chân khèo nghiêng ngã mà miệng chóp chép hát theo lắc lư nhún nhảy cùng các bạn .
Oh niềm vui của các con đong lời không hết.Ứa nước mắt vì cảm động cả hôm đại diện Nhóm THVT 81-84 trao cái tivi trước cho phòng con trai cũng quá nhiều cảm xúc .Cám ơn Vợ chồng Bạn và cám ơn các thành viên trong Nhóm nhiều nhiều lắm! .Cám ơn Các Bạn học của mình ở Diễn đàn Mái nhiều lắm.Xin được Tri Ân yêu thương này !


(Phan Thanh Bửu)

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Mâm cỗ yêu thương

Mâm cỗ yêu thương!
Bởi vì Net và máy trục trặc nên bao nhiêu cảm xúc ngày thăm con hôm 12 Âm lịch đã gõ, bấm “ Đăng” va nó out mất. Đêm nay là đêm trăng rằm Trung Thu và cũng may mắn Net có một chút nhưng không biết bài viết có bị “hất văng” luôn không?
Sáng thứ 5 trong tuần mua tầm tã, ra phốVũng Tàu ngày mưa cảm giác như đi du lịch thị trấn yên bình lạ lẫm nào đó.
Hai đứa trùm áo mưa chạy đi chuẩn bị “ Mâm cỗ trung thu” cho tụi nhỏ. Nhỏ đã khoẻ và cũng tiếp tục cuộc đồng hành, mà nếu hôm đó đi “mình ên” là đã bị chặt chém vì cái tội “không rành mua sắm” mất thôi.
Lịch Trung Thu đã được lên kín vào những ngày “Nhân dịp” như thế này, nên để thay đổi không khí hai đứa đã tổ chức một buổi tiệc Sinh Nhật Tập Thể cho các con.
Khi tôi đến các con đang sinh hoạt, vui chơi trò chơi tập thể cùng một nhóm Thanh niên Xung phong. Lồng đèn được treo giăng giăng hai hàng trên cao và thắp sáng bằng đèn điện. Thôi thì vì sự an toàn cháy nổ, chơi vậy cho chắc ở đây các con đông đúc, khuôn viên nhỏ hẹp lo đốt dèn cầy chạy chen nhau cháy nguy hiểm. Tôi cũng tham gia làm “Phó Nháy” và ngắm nhìn các con. Tết trung thu ngập tràn tiếng cười và kẹo bánh.
Và bữa cơm chiều hôm đó vẫn đơn giản như lệ thường: Nửa miếng đậu hũ dồn chiên và chén canh cà chua lõng bõng nước.
T đến tụi nhỏ đang ăn vỡ oà sung sướng, la hét gọi í ới , đang ăn mà đứa này, đứa kia ôm ríu ra, ríu rít “ cô T! Má T!” Và nhỏ lại vòng ôm hạnh phúc từng đứa, rủ rỉ chuyện trò và đút cơm cho các con, thăm hỏi yêu thương như mẹ đi xa về. Vui và hạnh phúc phải không T?
Rồi háo hức chờ đợi các con ăn xong tắm rửa… rồi bánh sinh nhật được mở ra tụi nhỏ vỡ oà reo sướng, có một con gấu, một con thỏ, hai cây dù trang trí vậy mà đứa nào cũng dành cả,.. he he he.
Phần vui nhất là đốt pháo hoa, tụi nhỏ la, cười hét khản cả giọng và hai đứa cũng vậy, không làm sao kiềm chế được sự phấn khích của các con, vậy là “Bảo mẫu” ra tay mới ổn ổn một chút. Một chút thôi rồi pháo bông sáng, sáng tung nụ cưòi, tung ánh mắt. Uh! Giây phút phút ấy yêu lắm QH ơi, Thu và các anh chị cô chú ơi! Nến thắp lên và         “ Happy birthday” vang lên rộn phòng. Cái ổ bánh phải di dời lên bàn bếp và vèo một phát hết veo dù ổ bánh “bự thiệt bự”.
Mâm cỗ yêu thương là cái tình ấm áp chia sẻ đến với con. Con hãy đi về phía trước trong tình yêu thương con nhé!
(Thanh Bửu)

Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

Chạm Vào Yêu Thương

Sáng nay tranh thủ chạy qua chỗ M như đã hứa sẽ tham khảo lớp học nghề thủ công . Tôi rón rén suỵt im lặng khi lặng lẽ bước vào "chộp" lại những hình ảnh mà lúc ấy chỉ có 3 người và 1 em bé "thấy " tôi. Bạn không hề biết, tôi hơi bất động một chút khi nhìn Người đàn ông đang mày mò để kết sản phẩm của mình. Nhóm cũng chỉ vài thành viên nhưng đó là sự nỗ lực rất lớn của Bạn để có thể tạo một cái nghề cho Những Thành Viên trong Hội. Để có được sản phẩm như thế này ,tôi đã thấy những giọt mồ hôi lăn ,nhưng đôi tay mằn mò để xỏ cườm ,để sờ sẩm tìm khi hạt cườm rơi tuột đi..Tôi thấy chân em căng dọc cọng dây cước và tay lần mò hạt cườm. Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên khi đang lướt phím điện bỗng tắt cái vụt . Trong tối om tôi mò mẫm trên giường để tìm chiếc điện thoại làm nguồn sáng .Cái cảm giác đồng cảm cụ thể như để so sánh rõ ràng nhất cho sự cảm nhận với cuộc sống kém may thiếu ánh sáng của bạn , các anh chị và các con .Tôi chụp lại ánh đèn cầy trong đêm và ngồi bó gối nhìn ánh sáng ấy .Nhắm mắt lại. tôi thấy anh người đàn ông vạm vỡ đang lần mò từng hạt cườm với lấm tấm mồ hôi ,tôi nhẹ nhàng quan sát để giác quan "Thính " của anh ,chị em và con trẻ không cảm giác e dè . Tôi thấy tay lần tay cùng sờ vào mẫu cùng nhẫm đếm hàng ngang ,hàng dọc và những góc cạnh của sản phẩm ,cùng trầy trật với từng hạt cườm bé tí để xâu cước vào.Tôi biết mình đang thật sự xúc động ,cảm giác yêu thương chạm vào trái tim vốn nhạy cảm và cả một chút t cám ơn anh Bạn đã biến cuộc trao đổi ngày nào ấy thành sự thật .Dù chưa được nhân rộng ra toàn thể thành viên trong Hội nhưng tôi tin rằng những nhân tố tích cực hôm nay sẽ là chìa khóa cuộc sống và sẽ lan tỏa tích cực đến cộng đồng . Tôi trò chuyện cùng bé Phương ,con bé đang làm sản phẩm khó nhất :giỏ xách. Tôi tiếp sức cho Nhóm bằng cách mua sản phẩm và tôi nghĩ Bạn tôi cũng sẽ đồng hành như thế với Bạn thôi . Và tôi tin những bạn bè thân của tôi cũng sẽ ủng hộ việc này .Xin cám ơn Bạn tôi! Cũng sáng qua tôi và chị nấu nồi lagu đãi tụi nhỏ . Đã thành nếp quen thuộc ,chị phụ giúp tôi mỗi tháng trong việc lo cho các con.Thật lòng cám ơn chị nhiều lắm ,vì có khi một mình em cũng không kham xuể phần chuẩn bị như thế này theo thông lệ . Các con của tôi mùa hè này có thêm nhóm Tình Nguyện HĐ đến chơi. Ấy vậy mà cũng nghe các con tâm sự lại là đã có 1 người bạn của nhóm lần đầu đến đã buông lời nặng nề với con trẻ và đã bị Trại cấm cửa .Tôi vừa biết Nhóm này cách đây không lâu vừa mới tìm hiểu sơ và đang có những dự đinh riêng vậy mà ...Tôi sẽ tiếp xúc để hiểu thêm ,để sự hiểu lầm nào đó được xóa bỏ vì ít nhất tất cả cũng là mang niềm vui đến với các con ,mang sự lan tỏa yêu thương ,đặt mục đích cần làm là tiêu chí chung . Các con thêm thành viên mới nhưng cũng vắng đi vài đứa , tôi không thấy anh em Thuận Hiếu suốt mùa hè này ,được biết 2 con được họ hàng đón về và chưa quay lại.Không biết là sẽ tốt hơn không .Hy vọng là con có cuộc sống tốt hơn. Có một đoàn Bác sĩ nước ngoài đến thăm khám sức khỏe cho các con và nhân viên của Trại .Thật vui mỗi khi đến gặp nhiều tấm lòng cùng hướng về dành cho các con.Thấy các con vui và dành nhiều tình cảm cho mình thật hạnh phúc .Tôi cứ thầm nguyện mong là các con khỏe và ngoan và luôn luôn nhận được sự bù đắp yêu thương của xã hội ,của bao tấm lòng nhân ái dành cho các con . (Thanh Bửu)

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Yêu Thế!

Gần 2h Trời đang nắng bỗng chuyển mây đen rần rần gió muốn thổi bay ,lĩnh kĩnh tôi đi 2 lần nhưng lần sau đành đi taxi vì gió rít quá .Cứ lo lắng sợ rằng lời hứa với tụi nhỏ hôm nay không thành vì ảnh hưởng bão vào.Tới nơi các chị ở Văn Phòng đón tôi bằng câu đùa vui : Quà còn thiếu bạn L .Tôi đớ người ra 1 lúc và chợt hiểu các chị trêu tôi .... Các con mừng rỡ ,nghe nói náo nức trưa không ngủ thay đồ chờ tôi từ 1h30 .Nhận phần thưởng các con vui rạng rỡ ,thích lắm cái Bằng khen chú Q thiết kế và anh hai Bi con Má Tr ép cứng đẹp tuyệt vời .Đôi lời với các con khuyên cố gắng học tốt và ngoan ,các con hứa sẽ học tốt để không phụ lòng tốt của Ông Bà ,Cô chú đã yêu thương dành cho .(Có mấy bạn được về thăm họ hàng trong mùa hè nên phần thưởng gửi Trại chuyển sau .) Thời gian gần VT những năm sau này không nhiều nên thú thật là các đia điểm vui chơi của trẻ con tôi không rành lắm. Tôi đưa các con đến khu vui chơi Baby Fullhouse . Khi đến nơi dù ngôi nhà trò chơi không lớn lắm khá hẹp nhưng bấy nhiêu thôi cũng là cả một niềm mơ ước của con.Tụi nhỏ ùa vào la hét chạy nhảy mà tôi hơi lo lắng ,sợ bọn trẻ giẫm đạp nhau và y như rằng thoắt một cái trong trò chơi nhảy bật Trang đã bị đạp vào bàn chân khá đau .Khi các cô gái nhỏ chán chạy nhảy thì được cho vào chơi tô tượng và vẽ tranh cát .Tội các con rất ngại khi xin chơi thêm một cái gì đấy , tôi thì cứ lia lịa các con chơi đi ,thích gì chơi nấy .Mấy bạn trai nghich nghich loắng nhoắng muốn vào cùng nhưng chỉ nhìn vậy thôi .Tôi cứ loắng quắng luồn lách để ghi lại những khoảnh khoắc hớn hở và hồn nhiên của các con .sao mà vui đến vậy ,tôi thấy mình thật thật Vui .Vui hơn các con thì phải! . Vốn những dịp được đi chơi như thế này rất hiếm nên đối với các con khi nghe chúng mừng rỡ la hét lúc tốp đầu vừa đến nơi khiến một chút xốn xốn ,ngỡ ngàng trong tôi vì tôi không hình dung các con lại phấn khích đến độ vậy .Điều đơn giản ,điều bình dị mà chúng ta mang đã vẽ thêm trong hôm nay nụ cười ,ánh mắt rạng rỡ ngập tràn .Cám ơn ! Xin Cám ơn vì :Mỗi ngày chúng ta chọn một Niềm Vui! Chơi mệt các con được ăn kẹo Má Thu về gửi ,có con còn lén cất trong túi để dành nữa .Ngồi tâm sự nhỏ to và thăm hỏi các con bé Duy Anh yếu đi nhiều thằng bé chuyển sang giai đoạn gần như tắt cả tiếng . bé Quỳnh Như thì cười tí toét :hồi chiều con tưởng chỉ mấy anh chị có phần thưởng mới được đi , con cám ơn má nhiều lắm.Con thích lắm ! Con yêu Má ! Bé Như là đứa thường xuyên thăm hỏi má Tr nhiều nhất ,con bé hỏi Má T mổ bụng đã khỏe chưa .? Và một bất ngờ bé Minh -Thằng bé bị câm điếc đã bập bẹ :Cô... Vũ !Tôi há hốc kinh ngạc !!! Âm không trọn vẹn nhưng tôi ôm con và bật khóc .Khóc vì Vui và khóc vì mừng cho con và cả khóc vì Hạnh phúc ! Cám ơn Bạn bè Tôi ! Cám ơn Gia Đình Tôi đã cho tôi đầy đủ điều kiện và cơ hội để gần gũi và chia sẽ với các con . Về Trại với bữa cơm chiều thường nhật ,trước khi vào bữa ăn các con đã đồng loạt cám ơn Má ,Cám cơn Cô ,và gửi lời cám ơn Quý vị Ông Bà Cô chú . Mùa hè của các con mong rằng sẽ luôn tràn ngập tiếng cười ,tràn ngập yêu thương của cộng đồng sau một năm cố gắng học tập và bình an sức khỏe . Một lần nữa thaymặt các con Xin được Tri Ân Tình Cảm yêu Thương mà Ông Bà _Cô Chú và Bạn bè dành cho Các Con ! (Thanh Bửu)

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012

Tri Ân


Quý anh chị thân mến!

      Lời đầu thư xin được thay mặt cho tất cả các em trong trại mồ côi tại Vũng Tàu kính gởi đến quý anh chị cùng gia quyến lời chúc sức khỏe cùng mọi sự an lành.  Riêng tôi, tôi nguyện kính xin tình yêu của Thiên Chúa luôn luôn đầy tràn trong quý anh chị để mỗi lời nói, việc làm của quý anh chị và chính tôi nữa luôn mang dấu ấn của tình yêu, và để mọi người nhận ra rằng chúng ta là anh chị em của nhau, là con cái của Thiên Chúa.
     Trong dịp này tôi cũng xin được chia sẻ niềm vui đến quý anh chị về công việc mà chúng ta đã làm trong 2 năm qua.  Vâng, thật sự tháng 6 vừa qua, chúng ta vui mừng kỷ niệm 2 năm công việc giúp các trẻ mồ côi tại Vũng Tàu, Việt Nam, mà nhóm đã bắt đầu từ năm 2010.  Hai năm thật sự không phải là một chặng đường dài, nhưng là một dấu ấn đáng ghi nhớ.  Vì rằng đến giờ phút này, ở bên kia nửa vòng trái đất, đang có một nhóm trẻ nhỏ tin rằng các em đang được quan tâm, được yêu thương, tình yêu mà các em ngỡ đã mất đi khi các em bị bỏ vào trại mồ côi.  Các em giờ đây đang có Má Bửu, Má Trà, vừa rồi thêm Má Thu, và các Cô, các Chú trong nhóm nữa. 
     Hai năm vừa qua với nhiều lo nghĩ, băn khoăn, và tôi thật sự không dấu anh chị cả những giây phút ngã lòng, thiếu niềm tin vào công việc mà chúng ta đang làm.  Có lẽ vì thế mà Chúa đã an bài cho tôi được lắng nghe và suy ngẫm cho những băn khoăn này từ nơi miệng những bậc đáng kính.  Chắc có nhiều người trong chúng ta đã có cơ hội tham dự thánh lễ cho các em chịu phép Thêm Sức vào Chúa Nhật ngày 27 tháng 5 vửa qua tại nhà thờ Thánh Giuse.  Trong Thánh lễ, Đức Giám Mục Williams Curlin đã nhắc nhở mỗi người chúng ta về sứ vụ của mình, sứ vụ rao truyền tình yêu, mang Lời của Chúa đến cho mọi người chung quanh.  Thế giới ngày hôm nay tuyên truyền tự do tôn giáo nhưng chẳng ai muốn đem Chúa ra khỏi nhà thờ.  Xã hội thật sự tiến bộ và con người có thể trao đổi với nhau khi đang ở bất cứ nơi đâu và bất cứ khi nào, ấy vậy mà Lời của Chúa chẳng ai muốn nghe.  Đức Giám Mục nói rằng hãy can đảm lên và đưa Chúa, đưa tình yêu của Ngài đến cho thế giới chung quanh ta. Cũng trong ngày Chúa Nhật đó, linh mục Trần Công Vang đã chia sẻ tâm tình của ngài, tâm tình của người đang khắc khoải khi nhìn thấy những người anh em chung quanh còn đang lầm than, còn đang đau khổ, bất hạnh.  Các ngài kêu gọi mọi người hãy dấn thân và chia sẻ cuộc đời này với nhau. và đó là cách hoàn hảo nhất để đem Tin Mừng đến cho mọi người.  Hạnh phúc thay khi quý anh chị đang thật sự sống cuộc sống như thế, cuộc sống biết chia sẻ với mọi người trong Đức Tin Yêu, như những người anh em Cursillitas luôn nói “ Một tay nắm Chúa, một tay nắm lấy anh em mình.”
     Kính thưa quý anh chị.  Tôi xin một lần nữa thành tâm cám ơn quý anh chị trong suốt 2 năm qua đã cùng tôi cầu nguyện và mỗi người góp một bàn tay để đem niềm vui, động viên tinh thần và nâng đỡ các em trong trại mồ côi tại Vũng Tàu.  Xin cám ơn các chị Bửu, chị Trà, Chị Nhung, chị Định, chị Hạnh, anh Minh cùng những thân hữu đã thay mặt cho nhóm đến thăm các em hay giúp cho các em bằng cách này, cách khác, chia sẻ yêu thương với các em trong suốt hai năm qua. Công việc của nhóm chúng ta ngoài việc đến thăm, lo cho các em những bữa ăn ngon, vui chơi với các em, việc quan trọng hơn cả là sự quan tâm đến tương lai của các em.  Nhóm chúng ta tích cực đông viên các em trong việc học tập bằng cách mua sách vở cho các em, khen thưởng và tặng quà cho các em có thành tích học giỏi trong trường, để các em biết thi đua trong học tập, cố gắng vươn lên cho một tương lai tươi sáng hơn.  Chúng ta giúp cho 2 em bị mù bẩm sinh,  tặng máy vi tính cho em Phương, em cũng bị mù bẩm sinh, nhờ sự trợ giúp của máy vi tính có phần mềm dành cho người khiếm thị giúp em có cơ hội học hành củng như tiếp xúc với thế giới bên ngoài các dễ dàng hơn.  Trong tương lai, chúng ta mong sẽ làm được nhiều hơn trong việc giúp các em.  Chúng ta yêu thương các em và mong các em yêu thương cuộc sống này, quý trọng cuộc sống, biết học hành để trở nên người hữu ích cho xã hội, qua đó để không chỉ riêng các em, mà chính chúng ta nhận ra được sự quan phòng diệu kỳ của Thiên Chúa, qua đó để chúng ta được trở nên khí cụ trong tay Ngài.  Xin Cám ơn quý anh chị vì chính quý anh chị là muối mặn cho đời, là ngọn lửa để đem tình yêu nồng cháy của Chúa đến cho anh em chung quanh ta.  Những người anh em mà Chúa đã gởi đến cho chúng ta là những người mà chúng ta gặp hằng ngày, là chính các em trong trại mồ côi, là những bé trai, bé gái mù lòa, là những khuyết tật, là những đau đớn, là những mất mát, là những tủi hờn mà các em đang mang.  Xin cám ơn lòng hảo tâm và tình yêu mà quý anh chị đã dành cho các em.  Tình yêu của quý anh chị là nước mát, là bóng râm để giúp các em vượt qua được những cơ cực của cuộc đời này.
     Sau cùng, Xin quý anh chị cùng tiếp tục cầu nguyện cho nhau, tiếp tục chia sẻ và yêu thương các em.  Kính xin Thiên Chúa là Cha Toàn Năng luôn quan phòng, và ban muôn ơn phước xuống cho quý anh chị cùng gia đình.

Thân Kính.

Thanh Quang.

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

Yêu Thương Này


Hôm tôi đến đã kế ngày cuối tháng 5 do có vài việc đột xuất kéo dài ,tôi không chọn ngày 1-6 bởi tôi biết những ngày "trọng đại" thế sẽ có rất nhiều cơ quan ,đoàn thể quan tâm đến với các con.Tôi chỉ muốn đến với các con những ngày bình thường ,những ngày không là bề nổi of cuộc sống .
QNhư ,Bé Bình ,Huyền đang chơi dưới sân thấy tôi  mừng rỡ ,quấn quýt ,phụ xách đồ  dù phải nghiêng ẹo cả người mà miệng vẫn líu lo như chim sáo.
Tụi nhỏ  nghe tin ùa nhau xuống chật cả một góc bếp  đứa ôm chầm ,đứa níu tay , đứa ôm chân  lao nhao khoe thành tích học tập ,đứa hỏi thăm má T ,đứa méc chuyện nọ chuyện kia ,má con cùng làm bà 8 huyên thuyên và cả ...chí chóe nữa.

Cũng chuẩn bị món KFC từ nhà vì dạo này cứ đón nhận thông tin hàng trăm ký gà ,bò ,heo thối xâm nhập vào thức ăn phố xá nên tự mần vừa sạch sẽ ,, an toàn  và...vừa tiết kiệm .Cứ nhìn các con háo hức ,thích thú cái cảm giác chia sẽ góc bếp yêu thương này ước gì lúc nào các con cũng được vui vẻ thế .

Có chút niềm vui cho con nên giữ lấy,
Việc cho con lại bỗng nhận nhiều hơn.
Dẫu biết những điều đơn thuần thế,
Cho con vui cũng đủ thấy mình vui.
Bởi ánh mắt ,nụ cười trong sự đơn côi,
Hay những viên thuốc đủ màu nhìn con uống.
Hay cơn sốt ,cơn đau hiếm bàn tay chăm sóc.
Có quá nhiều điều để muốn.. với các con.
Bàn tay ngắn không nỡ để niềm vui biến mất,
Điều bình thường mà con lặng lẽ trông mong.
Vết cắt đời con cũng nhiều bàn tay nâng đỡ.
Chăm cho con một góc cuộc đời thường.
Hôm nay còn mất được ngày mai.

Nhóm nhỏ kỳ này thêm hai bé gái bé tí tẹo và thương cũng đã nhiễm căn bệnh ấy rồi.Nhìn các con cười vui vô tư thấy tuổi thơ sao mà tuyệt vời thế ,bệnh là gì ,mồ côi là gì ..tất cả như trang giấy trắng thôi .Rồi ngày nào trên trang giấy ấy chi chít chữ ,hay chi chít vết màu ...Trong mạch cảm xúc như đang chạm vào tận tâm khi nhớ cái kẹo mút tròn mà bé Mai ú ớ mời tôi.Con bé bàn tay ,bàn chân dính ngón ..bạn ơi có len lén giọt nước mắt xúc động chảy vào trong??Yêu thương này là thời gian gần gũi ,chắt lọc trong trái tim non trẻ ,là đâu đó đơn giản thôi mà với tôi nó là điều vô giá mà với bạn tôi tin chắc cũng vậy thôi .
(Thanh Bửu)

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

Tháng 4-2012

Má T không đến hả má ? _Hôm nay má T đi công tác BR rồi . _Vậy là má T khỏe rồi hả má? _ .... Dễ thương hehe!  Má T ơi rãnh lúc nào vù vù sang thăm các con ,nhất là nhỏ sún răng heng!
Trời nóng quá nấu nồi bún mộc đãi tụi nhỏ.Tháng 3 đến sớm ,tháng 4 đến muộn nên thấy khoảng thời gian xa các con thật lâu . Nhóm chút xíu hôm nay được 1 nhóm khách Tây đưa ra phố chơi ,khi về gặp mình líu lo tay chân diễn tả .Tội con bé Nhi và Hải không đi được nên ở nhà ,nhìn khuôn mặt con gái đang bí xị thấy mình ôm chằm "méc" ngon lành .Ghẹo bảo chắc má phải nói Trại mua cho Nhi 1 chiếc xe đi đâu đẩy Nhi đi chơi ,con bé cười tét :con đi xe bự.Vậy là xúm nhau cười ..thiệt đã.
Minh bị đau mắt lâu dài cộng thêm tình trạng tiếp thu chậm phải ngưng việc học ở Trường khuyết tật ở BR ,trò chuyện để hiểu thêm về con thấy lộng cộng quá .Không gặp L sẽ phone để hỏi cụ thể .Chắc là sẽ vận động xin cho con học nghề 15 tuổi rồi. [tre 4-2012 010] Thật vui khi được chơi cùng các con.



Mẹ chẳng mơ đâu ...cuộc đời này ... 
Ngày Mẹ sinh ...con khóc như bao Người. 
Mẹ chờ con .Mẹ chờ con ... chờ con ..chớp mắt ..chào đời . 
Mẹ chờ con. Mẹ chờ con chớp mắt đưa môi. 
Mẹ chờ con. Mẹ chờ con ...ngước ...nhìn . 
Ba ngày trôi qua phép màu không đến, 
Điều bình thường ...không đến.Mẹ vẫn ..trông ..chờ !! 
À ơi !Mẹ ru con .Mẹ ôm con .
Nước mắt lưng ...tròng Bao nhiêu cho hết nghẹn lời ...à ơi ! 
À ..ơi !Con ngậm đầu vú Mẹ.Tay hoe hoe đợi chờ . 
Năm ngón tay con Mẹ ngậm .
Năm ngón tay con Mẹ thơm. 
Mà đỏ cay cay ! Mà đỏ cay cay ...mắt này ! 
À ơi , sao đày con tôi !?Sao đày... con tôi??? 
Con tội tình gì? Con tội tình chi ??? Mà đau thế này ??? 
À..ơi ,Tai con nghe tiếng Mẹ ru. 
Nghe hơi sữa nóng tình ơi Mẹ hiền. 
Mẹ ơi ,Con thấy mẹ rồi ! 
Nơi bầu vú ấm ,nơi vòng tay thơm. 
Mẹ ơi con thấy Mẹ rồi! 
Giọt ấm nước mắt nơi bầu má con. 
Mẹ ơi ,con thấy Mẹ rồi! 
Trái tim của Mẹ ..Là mắt con suốt đời !

(Thanh Bửu)

Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Tin Buồn

Quý anh chị em rất quý mến,

Tôi vô cùng thương tiếc thông báo đến quý anh chị về sự ra đi của cụ ông Giuse Đỗ văn Công, là thân phụ của em Đỗ Hùng. Hai em Hùng – Quế là ân nhân và là những thành viên tích cực của nhóm giúp trẻ mồ côi chúng ta ngay từ những ngày khởi đầu. Xin được chia buồn cùng hai em Hùng – Quế và tang quyến, cũng xin mượn cơ hội này gời đến quý anh chị lời tâm tình của Quang-Hằng với cụ ông.

Khi cụ ông còn sinh tiền, tôi thường có cơ hội chào hỏi ông bà vào những ngày Chúa Nhật. Hai ông cháu luôn có dịp trò chuyện cũng như chia sẻ tiếng cười vui. Khi Hùng – Quế có con trai đầu lòng, ông bà vui lắm vì là có cháu đích tôn mà. Tôi hỏi ông có vui không, ông bào “có vui” rồi còn gật đầu nhiều lần. Ông hay mặc áo khoác dài và đội nón nỉ, tôi nói ông giống tài tử Thượng Hải, ông cười bảo mặc vậy cho ấm, còn bà nghe khen ông đẹp giống tài tử thì cười chúm chiếm.
Mấy tháng vừa rồi, Hùng nói với tôi là ông dạo này lẫn lắm, chẳng nhớ gì sất Tôi nói: “chắc gì ông lẫn, để anh thử xem nhá.” Sau đó, gặp ông ở nhà thờ sau thánh lễ, tôi đến chào ông rồi hỏi: “Ông có nhớ là ông hứa cho con 50 đồng không?” Ông cười rồi trả lời: “không, đâu có.” Tôi quay sang vợ chồng Hùng rồi nói: “Thấy chưa?, ông còn minh mẫn vậy mà.” rồi mọi người cùng cười với nhau.
Thât sự, tôi thấy Chúa thương ông quá đỗi. Cuộc đời hơn 80 năm của người Viêt Nam chúng ta thì có biết bao là nhọc nhằn, đau khổ? Ấy vậy mà trong những tháng ngày cuối của cuộc đời ông, Chúa đã cất hết nơi ông những ký ức của khổ lụy, buồn phiền. Chúa chỉ để lại cho ông niềm vui với gia đình, với vợ con, và với người thân quen, và để rồi ngày hôm nay, Chúa đưa tay ra, đón ông về với Ngài. Ông thật có phúc ông ơi!
Hôm nay, chúng tôi đến để thăm và nhìn ông lần cuối. Lúc ông còn sống, ông bà tham gia nhiều hội đòan lắm, chính Hùng cũng đi lên từ đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể rồi ngày hôm nay đang tiếp tục sinh hoạt trong Hội Đồng Mục Vụ của giáo xứ, và vì lẽ đó, có rất nhiều hội đoàn đến chia buồn và an ủi gia đình. Tôi cũng lên để đọc kinh, cầu nguyện và nhìn ông lần cuối. Ông vẫn bộ suits, nón nỉ, bảnh bao như ngày nào…. Sau lời cầu nguyện cuối, có người quen nói: Ông đang cười kìa…thật vậy, ông luôn mỉm cười, nụ cười nhân hậu và hiền lành. Ông có biết rằng vì ông vui vẻ và hiền lành mà chúng con thương ông lắm không? Hãy dạy chúng con biết cười, dù trong những giờ phút đau buồn nhất, ông nhé.
Ngày mai này, chúng con sẽ tiễn đưa ông đến nơi yên nghỉ cuối cùng. Để thân xác ông được yên nghỉ trong lòng đất, để cát bụi được trở về với cát bụi. Nhưng trong cuộc sống đức tin, chúng con tin một điều chắc chắn rằng linh hồn ông đang thảnh thơi trong niềm vui trường sinh mà Chúa đã hứa ban cho những ai biết sống đời Nhân – Đức. Đêm nay, trong lời Phúc Âm đã được đọc lên rằng: xin cho con ở đâu, thì những người con yêu thương cũng được ở đó. Thật vậy, hãy tin rằng ông đang được hưởng phúc thanh nhàn trong nhà của Chúa, tin vào niềm tin đó để chúng con và gia đình tìm thấy sự được sự bình an, nhẹ nhàng trong lòng, cho dù ông đã ra đi, vĩnh viễn ra đi.
(Thanh Quang)

Bác ái

Bạn thân mến,

Tôi chắc chắn 100% là trong đời bạn, cho đến nay, bạn đã làm rất nhiều việc bác ái. Bạn đã thăm viếng những người bệnh tật cô đơn. Bạn đã tham gia vào những công cuộc ủy lạo các nạn nhân chiến tranh, nạn nhân thiên tai bão lụt, hỏa hoạn, động đất. Bạn đóng góp cho giáo xứ. Bạn gởi tiền giúp đỡ các cơ quan từ thiện, các tu hội, các linh mục già yếu, các tu sĩ nam nữ, các trẻ em mồ côi. Bạn xin lễ cầu cho linh hồn những người quá cố. Có lần đi ngang qua một người hành khất, vì vội vã bạn đã ngoảnh mặt bước đi, nhưng chỉ được vài bước thì lòng từ tâm của bạn thúc đẩy và bạn đã quay lại cho người ấy ít tiền. Bạn có nhớ không? Còn nhiều nữa, tôi biết là còn rất nhiều việc bác ái khác mà bạn đã làm. Nhưng có bao giờ bạn tự hỏi tại sao mình lại làm những việc lành này; có bao giờ bạn bỏ chút thời giờ để xét xem mình đã làm những việc này như thế nào và với mục đích gì không? Chắc là không rồi, phải không bạn? Không sao đâu bạn ạ! Tôi cũng thế, mà chắc là gần như ai cũng thế. Khi làm việc bác ái, có khi chúng ta chỉ làm vì nể nang, vì danh dự, vì để cho được an tâm, để cho có qua có lại, chứ không mấy ai trước khi làm một việc thiện lại tự hỏi tại sao, hay phải làm như thế nào, đúng không bạn? Nhưng cho dù bạn có tự vấn trước khi làm những việc này hay không; tất cả những việc lành bạn làm đều là tốt. Chỉ có điều là khi làm việc, việc gì cũng vậy, nếu chúng ta làm mà không có mục đích, không biết cách thức làm việc, thì chúng ta sẽ rất dễ bị lạc hướng, đôi khi mất cả tinh thần làm việc, và rất dễ để cho chúng ta bỏ cuộc, bạn đồng ý chứ?

Vậy tại sao chúng ta làm việc bác ái? Bạn thân mến, đã là con người thì chúng ta ai cũng biết mủi lòng trước những cảnh huống đau lòng. Khi phải diện kiến những cảnh thương đau, dù nạn nhân là người xa lạ; chúng ta không ai là không khỏi phải chạnh lòng, xót xa. Những cảm xúc này, ai ai trong chúng ta cũng có thể, và sẵn sàng bộc lộ bất kể tình trạng cuộc đời chúng ta vào lúc ấy như thế nào. Tại sao vậy? Thưa vì chúng ta vốn bản thiện. Bản thiện là cái nhân, cái hạt yêu thương, khi gặp đúng môi trường thì nảy nở và trở thành động cơ thúc đẩy chúng ta làm việc lành, việc thiện, việc bác ái. Nhưng tuy bản thiện thúc đẩy, những việc bác ái mà chúng ta làm không phải chỉ là những phản ứng tự nhiên, mà còn là những hành động phát sinh từ lòng yêu thương được hướng dẫn bằng lý trí. Đây là một sự khác biệt rất lớn lao giữa chúng ta và các sinh vật không có linh hồn. Bản thiện của các sinh vật không có linh hồn chỉ cho chúng những phản ứng tự nhiên để đáp ứng với những gì xảy ra có liên hệ tới chúng, và không có sự hướng dẫn của lý trí. Tại sao lại có sự khác biệt lớn lao này? Thưa vì khi tạo dựng chúng ta nên như hình ảnh Người, Thiên Chúa cũng đã lấy hình ảnh bản chất thánh thiện, cũng là tình yêu vô hạn của Người mà in vào tâm hồn chúng ta như một ấn tín, ấn tín tình yêu; để nhờ ấn tín này, mọi việc lành, việc thiện phát xuất tự ấn tín đó, từ lòng yêu thương đó, giúp cho người ta có thể “Cứ dấu này mà thiên hạ nhận biết các con là môn đệ của Thầy, đó là các con yêu thương nhau”. John 13:35 “By this all men will know that you are my disciples, if you have love for one another."

Vì vậy, dù biết hay không biết, cái hạt, cái nhân, cái bản thiện có sẵn trong chúng ta chính là ấn tín tình yêu của Thiên Chúa. Ðã mang ấn tín này, trách nhiệm của chúng ta là phải làm cho nó sinh sôi, nẩy nở ra những việc lành, việc thiện, việc bác ái, để nhờ đó thiên hạ có thể nhận biết Thiên Chúa. Mà đã là trách nhiệm thì chúng ta phải chu toàn chứ chúng ta không thể làm hay không làm tùy hứng được. Chu toàn bằng cách nào đây? Bằng cách trở nên như khí cụ tình yêu của Thiên Chúa, nghĩa là chúng ta phải để mình cho Thiên Chúa xử dụng. Nhưng tại sao chúng ta lại phải trở nên khí cụ? Khí cụ là để giao chiến mà? Ðúng như vậy, nhưng cuộc chiến này là cuộc chiến chống lại những gì đi ngược với tình yêu. Mà muốn trở nên khí cụ tình yêu của Thiên Chúa, thì mọi việc lành, việc thiện, việc bác ái chúng ta làm, chúng ta phải làm như làm cho Chúa, làm vì Chúa, làm vì yêu thương, vì đức ái. Không như vậy, không có đức ái, thì mọi việc chúng ta làm sẽ không có giá trị gì, đúng như lời Thánh Phao Lô dạy trong thư thứ nhất của ngài gởi cho tín hữu Cô Rinh Tô chương 13:1-3 như sau: (1) Nếu tôi nói được mọi ngôn ngữ của cả nhân loại và của cả các thiên thần, nhưng thiếu đức ái, thì tôi chỉ là tiếng phèng la ồn ào hay tiếng goòng inh ỏi. (2) Và nếu tôi được ơn nói tiên tri, hiểu được mọi mầu nhiệm, có được mọi hiểu biết, và nếu tôi có đức tin đủ để chuyển dời núi non, nhưng không có đức ái, thì tôi chằng là gì cả. (3) Nếu tôi cho đi tất cả những gì tôi có, hiến dâng thân mình cho lửa thiêu đốt, nhưng không có đức ái, thì tôi cũng chẳng được gì. Corinthians 1 13:1-3 (1) If I speak in the tongues of men and of angels, but have not love, I am a noisy gong or a clanging cymbal. (2) And if I have prophetic powers, and understand all mysteries and all knowledge, and if I have all faith, so as to remove mountains, but have not love, I am nothing. (3) If I give away all I have, and if I deliver my body to be burned, but have not love, I gain nothing.

Nhưng than ôi! Là một tạo vật yếu đuối và thấp hèn, việc gì tôi thấy cũng nói dễ mà khó làm. Những công việc bác ái cho đúng nghĩa lại càng khó làm hơn. Hôm nay chia xẻ với bạn những tâm tư này, viết những hàng chữ này; tôi cảm thấy thật là xấu hổ. Xấu hổ vì những việc lành tôi làm trong quá khứ, ngay cả những việc mà tôi làm cho những người tôi yêu, tôi cũng đã chưa bao giờ làm được trong yêu thương toàn vẹn. Chẳng những thế, tôi lại đã gieo sầu, gây khổ cho nhiều người. Tôi phải làm gì để có thể bù đắp được cho họ đây? Có nước mắt nào giúp tôi rửa sạch được những tội tình này không? Không! Tôi không thể vặn ngược kim đồng hồ! Tôi chỉ có thể nài xin sự tha thứ. Ðể trong thứ tha, tôi có thể cố gắng tiếp tục con đường còn lại theo như ý Chúa. Ðể tôi có thể cùng với Thánh Phanxico mà nguyện xin rằng: “Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa. Ðể con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm. Ðể con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng. Ðể con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu.”


Thân ái kính chào trong tình yêu Thiên Chúa và Mẹ Maria,
Giuse Phạm văn Tuyến

Viết xong tại Charlotte, NC
Ngày 17 tháng 2, năm 2012
Để thân tặng các anh chị trong nhóm Tông Đồ Bác Ái
http://tongdobacai.blogspot.com/

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

Ngày Tết (TT)




Tôi đại diện Nhóm đến chơi lì xì mừng tuổi các con. Ngày Tết đến nhìn các con tâm trạng như ray rức hơn .Có lẽ vì ý nghĩa của Ngày Tết . Sự sum họp hiếm hoi có ở đây ,không khí Gia Đình đâu có ở đây .Sự đầy đủ không có ở đây ..Sự so sánh sẽ là khập khiễng vì thế nhìn các con mừng rỡ tôi muốn ứa nước mắt dù đã quen quen lắm hình ảnh này.

Con chia nhau bánh snach và nhận lì xì .Lời cám ơn chúc Tết con dành cho Má Tr,mong má Tr thật là khỏe để sang chơi với tụi con cùng má.Lời cám ơn dành cho Ông Bà Cô Chú cưu mang giúp đỡ con và còn biết chúc Tết nữa.Tôi đến bất ngờ nên khi nghe con nói mỗi đứa một câu cũng cám ơn các con vì các con đã rất ngoan .

Đinh sẽ nấu món gì đó mang sang các con nhưng đã không thể vì có 1chút trục trặc về sức khỏe nên khi nhìn bữa cơm chiều ngày mùng 7 Tết - Nửa miếng đậu hủ kho và tô canh dưa cải chua tập thể một chút bùi ngùi chua xót nghẹn lên ,dù biết rằng để được như thế này với các con cũng đã là sự cố gắng của Trại .
Mong là các con luôn khỏe.
Nhân dịp đầu năm thân chúc Cô Chú ,các Anh Chị và các Bạn sức khỏe -hạnh phúc và nhiều may mắn !
Mong là cầu nối liên lạc yêu thương chúng ta dành cho các con luôn được sự ủng hộ của Quý Vị .
Thân ái !
(Thanh Bửu)

Ngày Tết



Đã gần 1 năm tôi và bạn mới được biết con,khoảnh khắc gặp thật xúc động .
Con bé lớn bằng với tuổi 3 đứa cháu ,một con Giáp đầu trong đời là đây. 12 Tuổi con sống trong bóng tối trên một khuôn mặt trong sáng và lẩn phất nổi buồn .,con khép nép bên Mẹ trong cái ôm xiết chặt của tôi.Con nhỏ nhẹ trong tiếp xúc và trong một cảm xúc không là tuổi 12 .Để trong câu chuyện thăm hỏi với 2 mẹ con bờ vai tôi ướt đi những giọt nước mắt đẫm trên khuôn mặt của Mẹ .Bé AT. thì thương hơn nữa ,con bé o may mắn như bé P .Con hơi giống bé H .ở Trại . Con rất nhút nhát ,con cũng vừa được gửi học chung Trường với bé P. Các con may mắn là còn có tình thương của GĐ .Không phải lần đầu tiếp xúc với trẻ khiếm thị nhưng cảm giác ngang qua và ở lại như chới với cứ lắng đọng. Mỗi một đời người , một số phận .Con đã không biết đến sắc màu ,không nhìn ra màu xanh của ,lá ,sắc màu của hoa ,sắc nắng mây trời và cũng không nhìn thấy nỗi buồn khắc khoải trên khuôn mặt của Mẹ .Mẹ cũng đã khô quạch nước mắt ngày con chào đời ,nhưng Mẹ phải quen và chấp nhận với số phận con làm đôi mắt cho con ,dù biết nổi buồn thì không thế vơi đi .
Cùng vun cho con một ngày mai bằng kiến thức ,bằng yêu thương giữa GĐ và cộng đồng đó là điều mà ai cũng mong muốn .Chia tay con cũng là mở ra một dự định ấp ủ cùng bạn bè để có thể không chỉ là 2 con trong Hội của bạn .


Mẹ chẳng mơ đâu ...cuộc đời này ...
Ngày Mẹ sinh ...con khóc như bao Người.
Mẹ chờ con .Mẹ chờ con ...
chờ con ..chớp mắt ..chào đời .
Mẹ chờ con. Mẹ chờ con chớp mắt đưa môi.
Mẹ chờ con. Mẹ chờ con ...ngước ...nhìn .
Ba ngày trôi qua phép màu không đến,
Điều bình thường ...không đến.Mẹ vẫn ..trông ..chờ !!
À ơi !Mẹ ru con .Mẹ ôm con .Nước mắt lưng ...tròng
Bao nhiêu cho hết nghẹn lời ...à ơi !
À ..ơi !Con ngậm đầu vú Mẹ.Tay hoe hoe đợi chờ .
Năm ngón tay con Mẹ ngậm .Năm ngón tay con Mẹ thơm.
Mà đỏ cay cay ! Mà đỏ cay cay ...mắt này !
À ơi , sao đày con tôi !?Sao đày... con tôi???
Con tội tình gì? Con tội tình chi ???
Mà đau thế này ???
À..ơi ,Tai con nghe tiếng Mẹ ru.
Nghe hơi sữa nóng tình ơi Mẹ hiền.
Mẹ ơi ,Con thấy mẹ rồi !
Nơi bầu vú ấm ,nơi vòng tay thơm.
Mẹ ơi con thấy Mẹ rồi!
Giọt ấm nước mắt nơi bầu má con.
Mẹ ơi ,con thấy Mẹ rồi!
Trái tim của Mẹ ..Là mắt con suốt đời !


(Thanh Bửu)

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

Quà Tết Cho Con





Gửi cho con một chút Xuân nồng ấm bằng tất cả yêu thương mà Nhóm trao gửi.

Gửi cho con chút tình Gia Đình mà ngày Xuân con thiếu thốn .

Gửi cho con chiếc áo mới để thấy nụ cười ,để nghe tiếng reo trẻ thơ mà hương ngày Tết đậm đà trong mỗi chúng ta hơn.

Con xúng xính trong chiếc áo thơm mùi vải ,trong sắc màu xanh đỏ trẻ thơ.
Trong mắt ta như ngày thơ chờ mong chiếc áo mới ngày Tết Mẹ Cha cho.

Con của chúng ta ngày thêm đứa , có đứa lớn lên nhưng cũng có đứa nhỏ đi nuôi hoài không lớn .Con của chúng ta có đứa mỗi ngày đều đối mặt với sự đau đớn của thể xác và đồng hành với những viên thuốc đi theo cuộc đời con.

.Nhưng trái tim rộn rã ,nét hân hoan trong
niềm vui chúng ta mang đến đã là sự mong chờ ,đã là sự thương mà các con thể hiện.
Con ôm hôn ,bấu víu đôi tay con con thiếu ngón ,con vỗ vỗ ra dấu chiếc áo có hình đẹp và có cả hai chiếc bím tóc đung đưa.Con nghiêng ngã với nụ cười .

Tất cả xin được gọi là : Hạnh Phúc!

Lũ trẻ lớn đi học về nhảy cỡn lên mừng rỡ,khoanh tay chào Má rồi rộn ràng với phần quà của mình .Tôi không được khỏe nên gần như chỉ ngồi đó để nhìn các con trai kỳ này ăn Tết một kiểu đầu giống nhau ,tủm tỉm thủ thỉ và hồ hởi về cái đầu đinh có loe hoe mấy sợi rìa rìa trước trán...

Trái tim chúng ta cũng hân hoan hơn vì điều chúng ta đã và đang làm .
Xin được cám ơn cầu nối liên lạc của vợ chồng QH cùng quý vị ân nhân bạn hữu của bạn.
Xin được cám ơn 3 mẹ con bạn Tr., bạn TN , bạn Đ.

Trái tim chúng ta Hạnh Phúc !

Tết Nhâm Thìn đang gõ cửa tôi thân chúc Quý vị ân nhân ,các bạn tôi cùng gia đình Năm Mới lời chúc Sức Khỏe -Hạnh Phúc và An Khang !
Chúc các con luôn khỏe và luôn tràn ngập tiếng cười mà cộng đồng mang đến !

(Thanh Bửu)